Tuyết Vân
Bà Vân năm nay đã bước qua cái tuổi 52. Bà tuy không đẹp sắc nước hương trời, không khêu gợi, quyến rũ theo kiểu xác thịt. Nhưng cái duyên ngầm, nụ cười dịu dàng, lời ăn tiếng nói nhẹ nhàng từ tốn, lại khiến cho người đối diện ấn tượng khó phai.
Bà và chồng ly dị khi thằng Quang con bà 10 tuổi, nay nó đã 25 tuổi. Tuy chồng cũ đã cưới vợ mới, nhưng mỗi tháng ông vẫn chu cấp đầy đủ cho 2 mẹ con bà Vân. Ngoài sự chu cấp từ chồng cũ, bà Vân còn làm thêm môi giới nhà đất, lo giấy tờ cho khách. Thằng Quang con bà, tuy không ngoan ngoãn hay giỏi giang như con “nhà người ta”, nhưng nó không hút chích là bà đã yên tâm lắm rồi.
Lúc thằng Quang 16 17 tuổi, nó cũng nổi loạn, cũng đua xe, rồi nhập viện 1 lần. Bà Vân phải vô chăm, bà cũng buồn, cũng giận lắm. Nhưng bà hiểu cái tuổi đó, đứa nào cũng bốc đồng, ham chơi. Sau vụ té xe đó, tính nó cũng đầm lại, càng lớn càng biết suy nghĩ hơn, biết đi làm kiếm tiền khiến cho bà cũng thấy an tâm.
Hôm nay, đúng ra là bà Vân dắt khách xuống bình dương coi đất. Nhung bà chóng mặt, không dám chạy xe đi xa, nên nhờ thằng con dẫn khách đi thay bà. Sẵn nó cũng đang thất nghiệp nằm nhà mấy tháng nay, do dịch nên công ty không ký tiếp hợp động. Coi như bà tạo điều kiện cho nó kiếm chút tiền xài, vừa có thêm cái nghề tay trái để thủ thân. Bà Vân đang nằm nghỉ trong nhà thì chuông cửa vang lên. Bà ra xem thì thấy 1 thanh niên trạc tuổi con bà, bà hỏi:
– Cậu tìm ai?
Cậu thanh niên trả lời:
– Dạ con tìm thằng Quang. Con gọi nó nãy giờ mà không được. Biết nó đang thất nghiệp nên con tính qua rủ nó đi cafe.
Bà Vân nhẹ nhàng nòi:
– Nó đang đi công việc, chắc nó đang chạy xe nên không nghe máy được. Cậu tên gì, để lát tôi gọi nói nó. – Ủa dì Vân không nhận ra con hả? Con là Đạt nè, lúc trước con hay qua rủ nó đi chơi đó. Lúc nó té xe vô bệnh viện, con cũng có vô thăm. Mà sau lần đó, con không dám qua nhà rủ vì sợ dì Vân la, nên toàn hẹn nó qua điện thoại.
Lúc này, bà Vân mới ngờ ngợ và nhìn kỹ lại cậu thanh niên ngoài cửa. Rồi bà cũng nhớ ra. Bà vừa mở khóa cửa vừa nói:
– À, dì nhớ mặt con rồi. Giờ nhìn con khác quá, cao hơn, có da có thịt hơn trước, mà dạo này con đen hơn hồi đó, nhìn ngầu quá nên dì cũng ngờ ngợ. Không biết phải con không. Thôi tới nhà rồi thì vô ngồi uống nước sẵn chờ thằng Quang luôn. Để dì gọi hỏi nó coi khi nào nó về.
Đạt đang tính chạy đi, nghe bà Vân nói vậy cũng hợp lý. Vì giờ không có thằng Quang, ra quán cafe ngồi 1 mình cũng buồn. Mà về nhà cũng chán. Thôi vô nhà chờ thằng Quang luôn.
Chờ Đạt dắt xe vô xong. Bà Vân khóa cửa và kêu nó vô nhà ngồi. Đạt ngại nên nhường đường cho bà Vân vô trước, rồi nó lẽo đẽo theo sau.
Trong lúc ngồi chờ bà Vân đi lấy nước, Đạt nhìn theo bà không chớp mắt. Vẫn cái dáng đi thướt tha ấy, vẫn bờ mông ấy, vẫn bầu ngực căng tròn ấy, vẫn là người phụ nữ mà Đạt luôn tơ tưởng đến mỗi khi thủ dâm. Dù ẩn hiện sau lớp lụa bóng, nhưng cũng đủ để kích thích trí tưởng tượng, kích thích máu dồn lên não, kích thích tinh trùng dồn xuống dương vật. Ngày ấy, đối với 1 thằng nhóc mới lớn thì bấy nhiêu cũng đủ để nó thủ dâm.
Trước giờ bà Vân luôn ăn mặc kín đáo, tuy Đạt chưa bao giờ được nhìn hay được chạm vào bầu ngực ấy. Nhưng với kinh nghiệm của 1 con đực sành sỏi, Đạt biết vú bà Vân là dạng vú vun, không nhỏ và không xệ nhiều như vú mướp. Và nó biết rõ 1 điều là bà Vân rất đàng hoàng, bà chỉ quanh quẩn ở nhà nuôi con, cũng không giao lưu nhiều với thế giới bên ngoài. Đối với Đạt, bà Vân là 1 máy bay sạch sẽ, dáng người hơi múp múp, không quá mập cũng không quá ốm, vú đít đều có, bụng cũng không quá bự, đúng chuẩn MILF.
Đạt từng được Quang cho xem hình bà Vân thời con gái rất đẹp, rất duyên. Đạt luôn thắc mắc, không hiểu sao ba thằng Quang lại có thể ly dị 1 người phụ nữ hiền hậu, xinh đẹp như bà Vân. Chỉ nghĩ thôi mà con cu Đạt đã dựng đứng trong quần. Đang miên man trong dòng suy nghĩ tồi bại với mẹ bạn mình, Đạt giật mình khi bị bà Vân kéo về thực tại.
– Đạt… Đạt. – Dạ, con nghe dì Vân… – Suy nghĩ gì mà tập trung vậy con? – Dạ đâu có gì. Tại mới ở ngoài trời nắng vô nhà mát quá, nên con hơi lâng lâng. Chắc con say nắng. – Con có nóng không? Nếu nóng thì để dì mở máy lạnh cho mát. – Dạ, con cảm ơn dì Vân.
Đạt ngồi đối diện bà Vân, cái remote máy lạnh thì đang nằm trên bàn gần phía nó. Bà Vân nhổm lên, bà hơi chồm người về phía Đạt để với tay lấy remote. Như 1 thói quen, mắt Đạt mở to nhìn vào khe hở cổ áo của bà Vân. Ôi trời ơi. 10 năm trời, cuối cùng đến hôm nay, Đạt đã thỏa ước nguyện, được nhìn thấy cặp vú căng mọng, tràn nhựa và sữa, à hết sữa rồi, của dì Vân.
Theo phản xạ, Đạt cũng đưa tay định lấy remote để đưa bà Vân. Nhưng nó đã chậm hơn bà Vân 1 nhịp, bà vừa chạm tay vào remote, thì tay nó cũng chạm tay bà. Cả 2 nhìn nhau khoảng 3 giây, Đạt vội rút tay về. Biết Đạt đang ngại, bà Vân mở mày lạnh và hỏi qua chủ đề khác:
– Đạt dạo này làm việc gì phải đi nhiều nên đen vậy? – Dạ con cũng chạy lo giấy tờ cho người ta thôi dì. – Đạt có vợ con gì chưa? – Dạ chưa dì. – Sao không kiếm bạn gái, rồi đám cưới sinh con cho vui. Thằng Quang nhà dì với bạn gái nó đang tính năm sau cưới. Mà giờ nó thất nghiệp chắc phải dời qua năm tới rồi. – Dạ lúc trước con cũng nôn muốn có vợ lắm. Mà giờ con thấy để mọi thứ tự nhiên sẽ tốt hơn. Mỗi người có số khác nhau. – Ừ, Đạt nghĩ vậy cũng tốt. Ba má con khỏe không? – Dạ ba má con mất do dịch rồi… – Trời, dì xin lỗi, dì vô ý quá. Tại dì không nghe thằng Quang kể gì. – Dạ không sao. – Rồi giờ Đạt ở với ai? – Dạ con ở có 1 mình à. Anh con có gia đình và ra ở riêng rồi. – Ừ, nếu vậy khi nào Đạt rảnh thì cứ ghé nhà dì ăn cơm với dì với Quang. Nhà có 2 mẹ con cũng buồn. Thêm 1 người, thêm 1 đôi đũa cho nhà cửa rôm rả. – Dạ, vậy con cảm ơn dì Vân. Cả năm nay, con toàn ăn cơm tiệm. – Đạt ăn cơm chưa? Để dì dọn cơm lên cho Đạt ăn nha… – Dạ con cảm ơn dì…
Bà Vân đi vô bếp, bà vừa lấy cái đĩa định múc đồ ăn vô thì cơn chóng mặt lại ập tới. Bà chóng váng, đánh rơi cái đĩa xuống đất…
– XOẢNG…
Đạt giật mình, chạy vội vào bếp, thấy bà Vân đang chống tay vào tường, chân bà như sắp quỵ xuống. Không kịp suy nghĩ, Đạt vội lao tới hỏi…
– Dì Vân sao vậy? Dì có sao không?
Bà Vân lúc này mặt mũi tối sầm, đầu óc bà đang quay như chong chóng, bà chỉ quơ tay chứ không nói được thành tiếng. Đạt vội đưa tay đỡ bà. Vừa cầm được tay Đạt, bà Vân cũng quỵ xuống luôn. Thấy mảnh vỡ của cái đĩa đầy sàn bếp, Đạt bế xốc bà Vân lên 2 tay và ẵm bà ra ghế sofa nằm. Rồi nó quay vô quét dọn đống lộn xộn trong bếp. Khi quay ra, thấy bà Vân vẫn còn đang mơ màng. Đạt thấy bà nằm trên ghế sofa không thoải mái, nó hỏi:
– Dì Vân đỡ hơn chưa? Để con gọi thằng Quang về liền nhé.
Bà Vân lúc này mới thều thào:
– Thôi đừng. Nó đang dẫn khách coi đất dưới bình dương. Nó bỏ khách về, người ta qua chỗ khác mua thì uổng lắm… – Để dì vô phòng nằm nghỉ chút là khỏe. Đạt ngồi chơi, canh nhà dùm dì chờ Quang về nhé… – Dạ…
Bà Vân gượng ngồi dậy, bà vịn thành ghế đứng dậy. Đạt lúc này cũng lo cho bà Vân, nó quan sát nhất cử nhất động của bà, sợ bà té. Mà bà Vân té thiệt. Cũng may là Đạt đỡ được bà Vân, cánh tay nó đỡ ngang ngực bà. Ôi, cánh tay nó đã may mắn được chạm vào cặp vú mềm mại, đàn hồi của bà Vân. Tuy đang lo cho sức khỏe của bà, nhưng nó vẫn là 1 con đực, đầu óc thì lo, nhưng tay vẫn cảm nhận độ mềm của vú bà, con cu vẫn cứng ngắc trong quần. Đạt lại bế bà vô phòng trong. Không biết phải phòng bà không, nhưng thấy không khóa nên nó bế bà vô đại.
Sau khi đặt bà Vân nằm lên giường. Đạt xuống bếp lấy thau nước ấm, lạ nhà nên kiếm mãi mới thấy cái khăn để lau mặt cho bà. Đạt lay bà Vân nhưng lúc này bà Vân đã không còn tỉnh táo, mắt nhắm nghiền, miệng chỉ ú ớ. Đạt sợ bà trúng gió, vội lấy dầu bắt gió trên trán cho bà. Thấy bà vẫn chưa tỉnh, Đạt hỏi dù biết bà cũng chẳng thể trả lời:
– Để xon cạo gió cho dì Vân nha.
… Bạn đang đọc truyện Tuyết Vân tại nguồn: https://truyensexngan.net
– Con xin phép cởi áo dì ra để cạo nhé.
Đạt không nghĩ nhiều, cởi nút áo bà Vân, cái áo lụa như kiểu áo bà ba. Nó đỡ bà ngồi dậy cho dễ cởi. Da bà trắng muốt, vú bà bự vừa phải, cái khe vú sâu hoắm, cu nó lại nhỏng lên. Nó gỡ cái móc coóc xê, vú bà Vân bung xổ ra. Trời ơi, cặp vú vun tròn, 2 cái núm nâu hồng như 2 hột đậu phộng. Đạt muốn bóp, muốn bú, muốn liếm và cắn 2 hột đậu ấy lắm, nhưng lý trí Đạt vẫn còn mạnh để nhắc nhở nó không được làm trò thú vật với mẹ bạn. Đạt lật xấp bà Vân lại, và cạo gió cho bà, gió bầm đen thui. Gió kiểu này hên là có nó ở đây, chứ không là bà Vân cũng xanh cỏ rồi. Cạo gió xong, Đạt lật bà nằm ngửa ra, nó lấy khăn nhúng nước ấm lau người cho bà. Rồi không biết sao, nó quyết định lột luôn quần dài và quần lót của bà Vân xuống, rồi lấy khăn lau cho bà. Lau xong, nhìn cái thân thể trần trụi đang nằm trên giường của bà Vân.
Đạt đứng suy nghĩ 1 phút, rồi nó đánh liều tiến lại gần bà Vân, lay mạnh xem bà tỉnh chưa. Không thấy phản ứng gì, tay Đạt liền đặt lên 2 vú bà Vân, nhồi nhẹ, nó le lưỡi liếm nhẹ 2 núm vú, ngậm vào miệng để cảm nhận vị mặn của mồ hôi, nó cắn nhẹ. Rồi nó nhìn xuống háng bà, khẽ banh 2 chân bà Vân ra. Chùm lông lồn của bà Vân được cắt tỉa gọn gàng, cái lỗ lồn đỏ hồng, 2 mép thịt hơi ngả màu nâu, Đạt đưa miệng tiến lại sát mép lồn bà Vân. Và cái lưỡi nó như lưỡi rắn, phóng vội ra liếm 1 đường từ dưới lên tới cái mấu thịt, rồi nó vội rút lưỡi về. Đạt không quên lấy điện thoại ra chụp cận cặp vú và cái lồn đầy mê hoặc của bà Vân. Rồi nó lấy mền đắp lên người bà, sau đó bỏ ra ngoài thu dọn, rồi vô toilet mở điện thoại ra xem và sục cặc. Sau khi bắn tinh, nó thấy yêu đời, phấn chấn hẳn lên.
Cũng đúng thôi, sau gần 10 năm chờ đợi, cuối cùng nó đã thực hiện được giấc mơ thời niên thiếu của nó. Nó ra ghế sofa ngả lưng, mắt nhắm lại và nở 1 nụ cười đầy thỏa mãn.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Tuyết Vân |
Tác giả | Chưa xác định |
Phân loại | Chưa phân loại, Đụ máy bay, Truyện bóp vú, Truyện bú cặc, Truyện liếm lồn, Truyện sex dài tập |
Ngày cập nhật | 17-04-2024 08:55:16 |