Tình bạn keo sơn
Tôi đến công ty thì mấy đồng nghiệp bảo?
– Sao mà đến muộn thế, cứ tưởng nghỉ cơ. Có mấy công việc khó khăn cần phải nhờ đến ông đấy! – Thế hả xin lỗi nhé, hôm qua bận chút việc ở nhà thôi mà. Sao có việc gì mà phải cần đến tôi giúp đỡ cơ… – Thì có nhiều việc chứ còn việc gì nữa. Có thế mà cũng hỏi, thôi tóm lại là giúp tôi là được bọn tôi là được chứ gì. Mấy cái lỗi vớ vẩn của máy tính. Tuy là lỗi vớ vẩn nhưng cũng không tài nào mà làm được. – Lỗi không làm được mà bảo là lỗi vớ vẩn hả. Chỉ được cái thế là giỏi thôi.
Tôi khẽ cười đùa cùng với mấy anh bạn đồng nghiệp rồi làm cùng họ. Công nhận là cái lỗ cũng vớ vẩn nhưng người không am hiểu về công nghệ thông tin công nhận là cũng không thể nào làm được.
Tôi chữa xong thì có điện thoại của Linh ở nhà gọi đến. Tôi tưởng có chuyện gì lên nhấc máy luôn mà nghe. Giọng Linh khẽ nhỏ nhẹ trong điện thoại:
– Chiều nay anh có dỗi không vậy anh, em báo cho anh một tin rất thú vị nhé. Có một người mà anh cũng muốn gặp mặt, đang ở nhà mình đây nè! – Ủa ai vậy, em nói như vậy thì làm sao mà anh đoán được là ai cơ chứ, em nói rõ ra xem nào, mà đang giờ làm việc, gọi như vậy làm anh cứ tưởng con ở nhà có việc gì cơ! – Có thì em đã gọi ngay rồi, không còn cái kiểu đùa như thế này đâu, thôi chăm chỉ mà làm việc đi, trưa anh có về nhà không vậy? – Anh không, chắc là chiều về thôi, vì công ty cũng khá là nhiều việc, mà em, thôi có gì tối anh về nhé. – Nhớ về sớm đấy, em làm cơm đấy nghe chưa, người bạn sẽ ở với chúng ta mấy ngày đấy, anh nhìn chắc không nhận ra được đâu.
Tôi cúp máy rồi chuyên tâm vào công việc của mình. Chẳng mấy chốc mà cũng đã hết ngày làm việc. Tôi phóng xe về nhà xem người khách đó là ai. Mới đi đến đầu cổng thôi thì tôi đã nghe thấy một âm thanh rất quen thuộc.
Mặc dù quen nhưng tôi vẫn không thể nào nhận ra được là giọng của ai. Khi vào đến nhà thì tôi thấy một người phụ nữa với mái tóc nhuộm rất sành điệu đang cùng làm cơm với Linh. Tôi gọi to…
– Linh ơi trộm vào nhà đây này.
Linh quay ra cùng với người phụ nữ đó. Tôi nhìn nhác nhác giống Hội nhưng không nghĩ là Hội lại có thể thay đổi đến như vậy. Linh mỉm cười mà bảo tôi…
– Sao hả anh, có nhận ra ai đây không? – Hội hả, sao trông khác thế, không còn cái vẻ lúc xưa nữa. Mà công nhận là cũng sành điệu thật đấy. Quả thực là không thể nào nhận ra được luôn. – Làm gì mà sành điệu thôi, mọi người như thế nào thì tôi như vậy chứ có khác gì đâu mà bảo tôi sành điệu cơ chứ. Mà tôi thấy công việc làm ăn cũng ổn định đấy nhỉ, mới ra trường mà đã làm được như vậy rồi… – Ùh, thì bà còn lạ gì ngành công nghệ thông tin này nữa, không phải lý thuyết nhiều sẽ giỏi mà là thực hành nhiều, nói chung là tôi cũng có điều kiện học hành lên cũng tiến bộ đôi chút so với người khác thôi chứ cũng chẳng có gì đâu. Thế ở trong đấy đang học hay đang làm cái gì rồi… – Thì ông cũng biết đấy, tôi nào có ham hố cái chuyện học hành làm cái gì đâu, chẳng qua là hồi trước ông bà cụ ở nhà bắt đi học thì đi học thôi, chứ vào trong đó, tôi xin cô dì chú bác, mở cửa hàng quần áo cùng với mấy bà chị họ, nói chung là làm ăn cũng được… – Hèn gì mà ăn vận đến nỗi bạn cũng không nhận được ra nữa. Thế dạo này còn liên lạc với Nam không vậy? – Thì cũng thỉnh thoảng gọi điện về thăm hỏi nhau thôi, nói chung là mỗi người một công việc thì cũng ít có thời gian gặp nhau, mà có gặp thì cũng chỉ gặp vợ tôi ở nhà, trông con ở nhà lên nghe được điện thoại, buôn đủ thứ thôi. Thế ra đây làm gì thế, định mở thêm một cửa hàng ngoài này nữa hay sao… – Không tôi ra ngoài này chơi thôi, tiện thể cũng xem ông bà làm ăn thế nào, chứ cửa hàng ngoài này thì đâu có ai quản lý đâu… – Thế ở đây với vợ chồng tôi mấy hôm nhé, rồi đi thăm thú đâu cũng được – Ông không nói thì tôi cũng ở, hì hì, mà trông cái tí Na xinh xắn nhỉ, mũi cao như mẹ, được thêm cả cái nụ cười duyên giống bố nữa.
Tôi cười không nói gì mà bế bé Na lên nựng, chúng tôi nói chuyện một lúc rồi vào ăn cơm. Trong bữa cơm thì cũng trò chuyện vui vẻ. Ăn xong thì Linh cùng Hội rửa bát rồi cùng xem ti vi, tôi thì vẫn ôm bé Na con tôi vào trong lòng hội thấy như vậy thì cười mà nói:
– Ước gì tôi cũng có một đứa con như thế này mà bế nhỉ, nhìn thích quá đi mất thôi. – Thôi kén làm gì, hai mấy tuổi cưới được rồi còn gì nữa, rồi có một đứa, bế cũng sướng tay, hì hì.
Chơi với chúng tôi một lúc thì bé Na kêu buồn ngủ… Linh bế bé lên phòng rồi cho bé ngủ, một lúc sau thì xuống nói chuyện tiếp. Nhìn thân hình của Hội vẫn ngon lành như ngày nào. Hai bầu vú thì cũng đã căng tròn lên nhưng không thể nào to bằng của Linh được.
Tôi khẽ cười mà nói với Hội:
– Thế cái đĩa lúc ra trường còn giữ không đấy. Những kỷ niệm hay thế còn gì.
Nói đến đây thì Hội cũng hơi nhăn mặt lại một chút dường như để cố nhớ ra điều gì đó, nhưng sau đó thì cơ mặt giãn ran gay, Hội khẽ mỉm cười mà nói:
– Thì vẫn giữ nhưng bây giờ thì nó xước òi, không còn xem rõ được nữa, thế ông còn cái đĩa đó không sao cho tôi một bản, khi nào buồn buồn thì mở ra xem. – Còn chứ, mới hôm qua xem lại xem, nói chung hình ảnh thì vẫn chân thực như ngày nào. Phải nói là quá ổn. Thế nào có muốn xem ngay bây giờ không? – Có thì xem luôn chứ sợ gì mà không xem nào.
Linh thấy Hội nói như vậy thì cũng tủm tỉm cười mà lên phòng của tôi lấy cái đĩa mà chúng tôi mới xem hôm qua xuống. Đút vào đầu mở thì những hình ảnh ngày xưa lại hiện lên. Hội cũng chăm chú mà xem. Đến cái đoạn tôi đút con cặc vào mà nhấp thì Hà khẽ cười mà nói:
– Công nhận là hồi đấy cũng khỏe thật. Làm như vậy mà vẫn chịu được thế mới tài, đúng là tuổi trẻ có khác, bây giờ mà như vậy thì cũng chịu rồi, không thể nào mà chịu được. – Tôi nghĩ bây giờ kinh nghiệm cũng nhiều rồi dĩ nhiên là phải hơn ngày xưa chứ, chẳng lẽ lại kém hơn à, thế thì có mà. – Hồi trước còn có sức, bây giờ thì chịu rồi, nhưng mà công nhận xem phim lại nghĩ lại những cảnh đấy thích thật đấy. Làm lần đầu tiên thì công nhận cũng hơi đau đau một chút nhưng mà càng làm thì càng thích, mà càng thích thì càng sướng nữa chứ.
Ba chúng tôi cười trước câu nói đó của Hội nhưng cũng chăm chú mà xem những đoạn phim còn lại. Một lúc sau thì đến cái cảnh tôi và Nam cho thật nhiều tinh trùng vào bên trong cái lỗ lồn của Hội, Hội thấy như vậy thì lại nói:
– Công nhận là cũng thích thật đấy, may mà hôm đó là ngày an toàn chứ nếu không dính thì cũng chẳng biết là con của ai đâu nhỉ. – Không biết con của ai thì tôi với ông Nam nuôi chung cũng có chết ai đâu nào. Mà có khi thế lại hay, bỗng tự dưng có hai bố một mẹ nhỉ.
Nói như vậy thì chúng tôi cũng cười vì sự hài hước trong đó. Trò chuyện chán thì cũng đến khuya. Tôi và Linh ngủ một phòng còn Hội ngủ một phòng. Lên giường Linh khẽ ôm tôi mà nói:
– Sao tí nữa có mò sang phòng của Hội không đấy hả. Em nhìn mặt anh như thế này là nghi lắm. Mà sao không sang bên đó ôn lại kỷ niệm xưa có phải hay không nào. – Có vợ rồi mà còn lăng nhăng như thế thì làm sao được. Mà hôm qua làm như thế thì anh làm gì mà còn sức lực làm chuyện đó nữa cơ chứ. Thôi tha cho anh đi. Anh là anh không thể nào chịu được đâu. – Nhớ cái mồm anh nói đấy nhé. Đêm nay mà mò sang là đừng có trách với em đấy nghe chưa. – Rồi anh biết rồi mà, làm gì mà cáu với anh thế nhỉ. Đúng là em có khác, chán quá đi mất thôi. Híc trông cái mặt kìa. Đúng là, thôi đi ngủ mai anh còn đi làm.
Nói xong thì tôi ôm nhẹ Linh vào trong vòng tay của mình. Vuốt chầm chậm lấy cái sống lưng rồi xoa nhẹ nhẹ cái bầu vú. Linh cũng đưa tay xuống mà xoa chầm chậm lấy cái con cặc của tôi thôi nhưng cả hai cũng chìm vào giấc ngủ mà không làm gì cả.
Sáng hôm sau tỉnh dậy thì tôi cũng chuẩn bị đi làm còn Linh và Hội và bé Na thì vẫn ngủ. Đến trưa thì tôi cũng tạt qua nhà ăn cơm một chút cho không khí vui vẻ. Những câu chuyện lại diễn ra hết sức lôi cuốn.
Buổi tối tôi đi tập thể thao rồi về nhà đi tắm. Hội tắm trước tôi rồi, lên trông thích mắt vô cùng. Đang độ chín của tuổi lên Hội càng ngon lành hơn. Cái váy mỏng hợp với dáng Hội lên trông Hội càng quyến rũ hơn nữa. Tôi thấy vậy thì cũng trêu hội một tí:
– Trông còn ngon lành hơn hồi cấp ba nhỉ, như thế này mà không có anh nào chết thì kể ra cũng phí của giời, khi nào cho tôi quất chạy thử cái máy xem còn tốt như ngày xưa không nhé. – Được thôi thích là chiều, hồi xưa làm được thì bây giờ cũng làm được thôi, chẳng có chuyện gì cả, chủ yếu là Linh có ghen không mới là điều quan trọng, trước chưa là gì thì có thể chưa ghen được, nhưng bây giờ là vợ chồng rồi chắc là không thể nào bỏ qua được đâu.
Tôi chưa biết nói như thế nào thì Linh ở ngoài đã mỉm cười đi vào mà nói…
– Không sao đâu mà, trước đã làm được rồi thì bây giờ cũng làm được chứ có sao. Miễn là sướng, có khi quay lại một bộ phim mới cho nó hoành tráng đấy nhỉ.
Tôi cười trước cái ý tưởng của Linh đưa ra còn Hội thì nghệt mặt của mình lại mà nói:
– Thôi tôi xin hai ông bà. Một cái đĩa phim xem còn chưa chán hay sao mà còn đòi làm đĩa nữa làm gì thế không biết, làm thì làm thôi, mà lâu lắm tôi cũng chưa làm chuyện này đấy, dễ cũng phải đến một năm rồi. – Á à, một năm rồi có nghĩa là có bạn trai rồi chứ gì, nhìn mặt là biết, thế mà cứ dấu là thế nào hả. – Có thì có nhưng mà chia tay rồi còn đâu, có thế mà cũng hỏi nhiều.
Tôi cười mà không nói gì cả, đến bữa cơm rồi thì tôi cùng với Linh và Hội dọn cơm ra Ăn xong thì tôi ngồi cạnh Hội còn Linh thì lên chơi với bé Na. Hội cứ chăm chú mà nhìn màn hình vì bộ phim khá là hay.
Tôi thì cứ nhìn chằm chằm vào bộ ngực của Hội rồi cặp đùi trắng ngần. Hương thơm nhè nhẹ từ cơ thể của Hội tỏa ra cũng làm cho tôi thích vô cùng mặc dù ngồi bên cạnh. Thấy tôi cứ nhìn như vậy thì Hội nói:
– Nhìn gì mà nhìn khiếp thế, không sợ vợ ghen à. – Sợ ghen đã không nhìn, mà bà xinh xắn ngon lành như thế này, không nhìn thì hơi phí đấy.
Nói xong thì tôi cũng tiến lại gần đặt nhẹ tay lên cái đùi trắng nõn của Hội mà xoa chầm chậm. Làn da mát lạnh làm cho tôi thích vô cùng.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Tình bạn keo sơn |
Tác giả | Ngọc Linh |
Phân loại | Chưa phân loại, Truyện sex ngắn |
Ngày cập nhật | 29-08-2024 23:33:26 |