truyensexngan.net > Chưa phân loại > Thằng Tâm – Quyển 1

Thằng Tâm – Quyển 1

Phần 143
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Đáp lại vẻ khó hiểu của nó khi Thảo Nguyên gọi nó lại, nàng lấy ra một cái khăn rồi lau nhẹ lên môi nó. Ngón tay nhỏ bé đôi lúc lướt nhẹ trên môi nó. Lau một hồi, Thảo Nguyên thấy có vẻ đã sạch nên mới buông tha nó:

– Xong rồi. Anh xuống nhà đi.

Tâm xuống nhà ngồi đợi còn Thảo Nguyên vào đánh vật với mẹ đang nửa tỉnh nửa mê. Nó ngồi ở phòng khách mà cứ nhớ đến nụ hôn vừa rồi với dì. Cái cảm giác đê mê, ngất ngất, cái vị ngọt của nụ hôn với dì vẫn còn đọng trên lưỡi nó.

Một lúc sau Thảo Nguyên cũng xuống. Cái váy xòe ngắn như khoe ra cặp giò trắng thon mịn của nàng. Tâm quay vội mặt đi sợ Thảo Nguyên nhìn thấy nó đang nhìn nàng. Thảo Nguyên nhìn nó đăm đăm, rồi lại lấy một tờ giấy ăn lau miệng nó. Tâm nhăn mặt khi nàng cứ lau chùi mặt nó:

– Này, mặt tôi bẩn gì đâu cứ lau suốt.

– Vẫn còn vết son. Tôi lau cho hết.

– Để tôi chùi là được.

– Không. Tôi không muốn có vết son của ai trên môi anh.

Thảo Nguyên nói xong mới nhớ ra mình vừa nói gì. Ngón tay đang lau trên miệng nó dừng lại. Nó cũng sửng sốt nhìn nàng. Nàng và nó cứ thế nhìn nhau. Nó thấy ánh mắt nàng dần nhẹ nhàng nhìn nó. Ánh mắt như mong đợi, đợi chờ tín hiệu nơi nó. Tâm nhìn Thảo Nguyên dần phức tạp, nó mơ hồ cảm nhận được tình cảm của nàng. Nó nhìn nàng hồi lâu, thở dài ra rồi nói:

– Tôi đã có vợ rồi.

– Tôi biết.

– Vậy cô còn…

– Thì có sao. Tôi thích ai không cần ai chỉ. Tôi thích thì cứ thích thôi. Tôi tự tin anh cũng thích tôi.

– Cô đẹp lắm. Sao ai không thích cô được. Nhưng tôi không thể.

– Sao không? Vì anh đã có vợ à. Chẳng phải do anh và cô ấy vô tình có đứa con. Cô ấy cũng không níu kéo anh cơ mà.

– Tôi… nói ra phức tạp lắm. Nhưng tôi cũng không thể bỏ rơi mẹ con cô ấy.

– Thì tôi có cấm cản gì đâu. Chỉ cần anh và tôi, ở đây.

– Không… tôi xin lỗi. Tôi còn những mối quan hệ khác.

– Ý anh là???

– Là những người đàn bà khác.

– Gì?? Vậy chị Cẩm không phải duy nhất. Những người kia anh cũng có con với họ.

– Không, không có.

– Vậy anh chấm dứt với họ đi là được.

– Không, tình cảm của tôi dành cho họ không chấm dứt được. Tôi xin lỗi. Tôi có những mối tình, nói trắng ra là bắt cá 2 3 tay. Họ đều biết nhau và chấp nhận nhau, kể cả Cẩm. Nhưng cô thì khác. Cô xứng đáng có được hạnh phúc của riêng mình, chứ không phải với một người như tôi.

Dòng nước mắt chợt lăn trên má Thảo Nguyên. Nàng cứ đứng đó, nước mắt lăn dài rơi lã chã. Tâm thấy đau nhói trong lòng. Nó không muốn làm Thảo Nguyên đau lòng. Nó cũng không nghĩ nàng thích nó. Tâm muốn an ủi nhưng chả biết nói gì. Nó lẳng lặng đi ra xe. Đêm nay thật buồn.

Tâm dắt xe đến cổng thì thấy Thảo Nguyên đi theo. Nàng lẳng lặng lấy khóa mở cổng cho nó. Tâm nhìn Thảo Nguyên mà đau lòng. Nó lấy tay khẽ lau nước mắt trên má nàng. Thảo Nguyên né mặt ra không cho nó chạm.

– Đừng khóc. Em xứng đáng có được người thật tốt yêu em. Không phải là tôi.

Đêm buồn se se lanh. Tâm lái xe mà thấy lòng trống vắng. Nó không ngờ Thảo Nguyên thích nó. Nó không ân hận vì từ chối nàng, vì nó hiểu điều ý là tốt nhất. Những người đàn bà ở nhà vẫn còn chờ nó. Nó không được phép gieo thêm nợ ái tính nữa. Nếu nó cố chiếm lấy Thảo Nguyên, thì nó là một thằng khốn nạn thực sự.

Đường phố ban đêm vắng bóng người. Tâm đi qua sông Hàn chợt thấy tiếng nẹt pô đằng sau. Thường thì nó sẽ để ý. Nhưng tâm trạng hôm nay của nó không tốt, nó cứ mặc kệ. Nhưng dần tiếng xe gần sát nó. Tâm quan sát thì đã có 4 xe vây quanh nó. Một xe đã vượt lên đầu ép xe nó. Tâm cố lách nhưng không được, chúng ép xe Tâm rất chặt. Những cái côn sắt với gậy đã được tháo ra.

Tâm không chần chừ nữa, nó đánh tay lái vào thằng bên cạnh. Cả 2 xe đổ ra. Tâm lồm cồm bò dậy, nó chạy thật nhanh qua những miếng đất. Cũng còn tầm 2km nữa mới về đến công trường. Nó cứ thế cắm đầu chạy, nhưng bọn nó đã có 2 xe chặn đầu nó. Nó chạy lung tung các hướng nhưng vòng vây dần khép chặt. Tâm bực mình, nó vớ được 1 viên gạch dưới đất, nó lao thẳng vào cái xe phía trước.

Thằng trên xe là 2 thằng nó đá ban tối. Chúng mua côn lao vào Tâm. Tâm đợi chúng đến gần thì ném mạnh viên gạch vào chúng. Bọn chúng né ra, Tâm không chạy mà lao vào thằng gần nhất. Bàn tay trái của nó đã cầm sẵn 1 nắm cát mà bọn chúng không hay. Nó ném nắm cát vào thằng đó. Nó né ra nhưng vẫn bị cát vào mặt. Tâm thụi một đấm thẳng vào mặt nó, đồng thời cũng ăn một côn từ sau lưng.

Tâm nén chịu đau, đấm thêm 2 phát vào bụng, thằng đó lăn luôn ra đất. Nhưng Tâm cúng dính 1 côn vào vai 1 côn vào tai, đầu nó ong ong. Nó cố chịu, tay với côn trong tay, vừa chạy vừa múa côn khi có đứa lại gần. Nó vẫn chạy, nhưng dần vết thương càng nhiều. Những phát gậy, phát côn vẫn thi thoảng vụt vào lưng, vào tay nó. Bị nặng nhất có lẽ là phát côn vào đầu lúc vừa rồi và một gậy chọc trúng ngực.

Tâm mắt như hoa đi, ngực nó đôi lúc không thở nổi. Nhưng nó biết nếu ngã thì sẽ chấm hết. Nó tiếp tục chạy, mẹ và Cẩm vẫn đợi nó ở nhà. Cả Lan và Liên nữa. Những người đàn bà của nó. Công trường xây khách sạn đây rồi. Nó cố hết sức kêu cứu, giọng nó đôi lúc lạc đi vì kiệt sức. Chỉ còn tầm 50m nữa thôi, nhưng nó hết sức rồi. Một cái côn vừa được ném từ sau, trúng đầu nó. Tâm ngã xuống vũng bùn, thế là hết. Mẹ ơi…

Thương đang nằm ngủ thì choàng tỉnh. Nàng như nghe thấy tiếng con gọi. Thương với tay tìm điện thoại, không có cuộc gọi nhỡ. Hôm qua mình gọi nó vẫn bình thường mà. Tim Thương đập thình thích, liệu có chuyện gì không. Giờ thường nó cũng ngủ rồi. Nàng đắn đo mãi rồi quyết định thôi. Thương nằm thao thức cả đêm không ngủ. Nàng chỉ đợi đến sáng thật nhanh.

Tâm cảm giác lơ mơ. Nó như đang lạc vào thế giới nào đó. Nó nhìn thấy mẹ, thấy Cẩm, thấy những người nó quen thuộc. Nó gọi mãi mà không ai nghe thấy, dù rất gần. Rồi mẹ nó nghe thấy, mẹ ngó quanh tìm nó nhưng không thấy nó. Dần dần, mọi người chung quanh nó nhòe sáng và biến mất. Tâm cũng chìm vào mê man chính nó cũng không rõ.

Ánh sáng chiếu vào mắt làm Tâm bị lóa. Nó mất một lúc mới quen được. Mắt mở hờ hờ, trên đầu là trần nhà trắng, có cái quạt treo tường đang quay. Dường như không phải nhà nó, cũng không phải ở công trường. Tâm định hình một lúc, nó nhìn sang bên thì thấy Thảo Nguyên đang nằm đó. Mái tóc dài xõa ra che mất một góc mặt nàng. Dường như nó đang ở bệnh viện. Tại sao nó lại ở bệnh viện. Rồi Tâm cũng nhớ ra, nó bị bọn kia truy đuổi. Nó nhớ nó ngã xuống bùn rồi lịm đi. Vậy là nó không bị chết. Không hiểu nó nằm đây đã bao lâu rồi.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253Phần 254Phần 255Phần 256Phần 257Phần 258Phần 259Phần 260Phần 261Phần 262Phần 263Phần 264Phần 265Phần 266Phần 267Phần 268Phần 269Phần 270Phần 271Phần 272Phần 273Phần 274Phần 275Phần 276Phần 277Phần 278Phần 279Phần 280Phần 281Phần 282Phần 283Phần 284Phần 285Phần 286Phần 287Phần 288Phần 289Phần 290Phần 291Phần 292Phần 293Phần 294Phần 295Phần 296Phần 297Phần 298
Thông tin truyện
Tên truyện Thằng Tâm – Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Phân loại Chưa phân loại, Đụ chị gái, Đụ dì, Đụ em gái, Đụ máy bay, Đụ mẹ ruột, Làm tình tay ba, Thác loạn tập thể, Truyện 18+, Truyện bóp vú, Truyện bú cặc, Truyện bú lồn, Truyện bú vú, Truyện liếm đít, Truyện liếm lồn, Truyện loạn luân, Truyện người lớn, Truyện sex cô giáo, Truyện sex dài tập, Truyện sex mạnh, Truyện sex nặng, Truyện sex ngoại tình, Truyện sex phá trinh
Ngày cập nhật 06-06-2024 05:39:28
Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Phòng gym thời Covid (Update phần 39)
Trên tàu đông người (Update phần 17)
Loạn luân mẹ và tôi (Update phần 13)
Hồi ức loạn luân (Update phần 20)
Gia đình dâm loạn (Update phần 53) - Ngọc Linh
Phận hồng nhan (Update phần 21)
Nữ sinh đi bụi (Update phần 14)
Một thời oanh liệt (Update phần 16)