Thần thám

Phần 62

Lúc chúng tôi trở về đến khách sạn đã là hơn 9h tối, Vương Đại Lực đã khỏe hơn rất nhiều, đang nằm buồn chán xem TV, thấy tôi trở về lập tức trở nên cao hứng.

Ngày hôm nay quả thật là quá sức đối với tôi, tôi liền đi bật bình nóng lạnh, tắm rửa qua 1 lượt, sau đó nằm ườn trên giường mà xem TV cho thoải mái. Trên TV lúc này đang chiếu 1 bộ phim ngôn tình, loại phim mà trước nay tôi chưa từng xem, vừa lúc tình huống trong phim đến đoạn cặp nam nữ chính vì không cẩn thận mà vấp ngã, do đó vô tình mà hôn nhau.

Vương Đại Lực vỗ đùi cười hô hố: “Quá là dung tục, con mẹ cái tay biên kịch chắc chắn là không lắp não lúc viết kịch bản rồi! Ngày thường làm đếch gì có chuyện tốt như thế được chứ!”

Tôi hỏi nó: “Ý của mày là, nếu trong đời thật mà không cẩn thận để xảy ra chuyện như vậy, liền sẽ bị bạn gái chán ghét? Có phải không?”

“Chứ còn cái gì nữa?” Vương Đại Lực đáp.

Tôi lập tức thấy vô cùng chán nản, nhưng mà chán nản cái khỉ gì? Thì chính tôi cũng không hiểu.

Nhưng mà Vương Đại Lực lại từ từ nói: “Ấy, nhưng mà lại có 1 số trường hợp đặc biệt nhé!”

“Là thế nào?” Tôi lập tức tỉnh táo vô cùng.

Nó nói, khi nó còn học cấp 3, có 1 người anh em, trong lúc cùng 1 bạn nữ đùa giỡn, liền không cẩn thận để bạn nữ kia ngồi thẳng vào lòng. Bởi vì lúc ấy là mùa hè, bạn nữ kia đang mặc váy, người anh em của hắn liền “chào cờ”, nghĩ xem tình huống như thế, xấu hổ biết bao nhiêu?

Lúc đó bạn học trong trường luôn lấy việc này ra trêu chọc 2 người kia, còn đặt cho người anh em kia cái biệt danh là “anh zai ghế tựa”, thế mà ai ngờ được, 1 thời gian sau lại thấy 2 đứa đó cặp kè hẹn hò với nhau!

Nói xong, Vương Đại Lực ngửa mặt nhìn lên trần nhà, u sầu nói: “Cơ mà người anh em kia của tao vô cùng đẹp zai, ai cũng nói trông nó giống Vương Thành Vũ, vóc dáng cao ráo, lại còn chơi bóng rổ giỏi! Đm, thật là không còn thiên lý gì nữa! Đã đẹp zai, lại còn cao ráo? Còn đâu là gái để mà đến tay tao đây!!!”

Tôi mới tắm xong, tóc vẫn còn hơi ướt, liền lắc lắc mạnh cái đầu, hỏi nó: “Đại Lực, mày thấy tao thế nào?”

Vương Đại Lực chăm chú nhìn tôi 1 chút: “Nhìn kỹ 1 chút thì mày cũng có điểm giống Lộc Hàm đó, chính là…”

“Là gì?” Tôi hỏi lại.

“Tao thực sự hoài nghi mày đấy? Có phải chỉ số EQ của mày tỉ lệ nghịch với chỉ số IQ hay không? Đm hoàn toàn là 1 con số 0 tròn trĩnh, không 1 vết xước!” Vương Đại Lực nghiêm túc.

Tôi lập tức thấy khó chịu! Thế quái nào mà ai cũng nói tôi như vậy nhỉ?

Vương Đại Lực lại nói: “Mày chắc không biết đâu, hồi năm 2 đại học, Tiểu Lệ rất thích mày, thế mà mày 1 chút cũng đếch cảm nhận được. Liền để Tiểu Lệ sau đó rơi vào tay của 1 thằng ôn thần bên khoa thể dục thể thao! Mày có biết hồi đó anh em trong lớp đều thấy tiếc cho mày không?”

Tôi cả kinh, vốn dĩ cho rằng mình phạm vào mệnh “Thiên sát cô tinh”, trước năm 25 tuổi chỉ có làm bạn với đôi tay, thế mà cũng dính vào chút ít đào hoa đấy chứ, liền nói: “Đm vl thế sao? Thế đếch nào lúc đó tao không biết nhỉ? Còn nhớ có lần, gặp nhau ở cầu thang, tao đã định tiến tới chào hỏi Tiểu Lệ, ai ngờ cô ta thấy tao liền bỏ chạy? Cứ tưởng là cô ta ghét tao lắm chứ?”

“Đmm cho tao xin đi, mày có thể bồi dưỡng bản thân, kiếm lấy chút điểm EQ được chứ? Con gái chỉ có thể phát sinh giận dỗi với người mà cô ta thích mà thôi!” Vương Đại Lực bắt đầu truyền kinh nghiệm cho tôi.

“Vì sao?”

“Vì cái gì? Vì 1 người con gái lúc thực sự gặp được người mình thích, nhưng lại chưa có bày tỏ tình cảm, thì liền cảm thấy ngượng ngùng, mặt đỏ tai hồng. Tiểu Lệ gặp mày liền bỏ chạy là vì thế!”

“Thì ra là thế!!” Tôi bừng tỉnh hiểu ra, quả thật như mặt trời chân lý chiếu qua tim vậy.

Vương Đại Lực vẫn u buồn nhìn lên trần nhà: “Haizzz, trước kia tao ở trong lớp nữ sinh, cứ tưởng chuyến này lời to, tha hồ giăng lưới. Ai mà ngờ, bọn con gái trong lớp đều đã có bồ hết, cuối cùng để tao chơ vơ 1 mình, hóa ra chúng nó, đều coi tao là “chị em” thân thích!”

Tôi nói: “Không sao! Mày vẫn còn tao mà, lo gì!”

Vương Đại Lực với tay, vỗ vỗ lên tay tôi, cảm khái mà nói: “Hảo huynh đệ!!”

Sau nằm xuống, tôi lại nhắc lại câu nói lúc trước của Vương Đại Lực: “Chỉ có cô gái thích mày, thì mới có thể cùng mày giận dỗi thôi!”

Vương Đại Lực trong mắt tôi là chuyên gia tình trường, lời nó nói ra, tôi có thể không tin sao?

Tôi lập tức lâm 1 vào trận suy nghĩ kịch liệt, vô cùng rối rắm, nhưng suy nghĩ cái gì? Rối rắm cái gì thì tôi cùng chẳng biết. Lơ mơ 1 lúc ngủ thiếp đi lúc nào không hay.

Sáng sớm hôm sau, Hoàng Tiểu Đào tuyên bố trong nhóm chat: “Sáng nay, Tống cố vấn quyết định mời cả nhà ăn sáng! Làm rộ lên 1 trận trầm trồ.”

Sau đó cô ta nhắn tin cho tôi: “Yên tâm, bữa sáng này tôi trả!”

Hoàng Tiểu Đào này quả là rất thông thạo chuyện lấy lòng người khác, hôm qua chúng tôi cho bọn họ được chạy 1 trận như cu li, đến hôm sau, cô nàng liền “ban phát” ra chút “ân huệ” nho nhỏ, mời tất cả mọi người trong tổ chuyên án ăn sáng. Mà mấy thứ tỉ như sữa đậu nành cùng với bánh quẩy, đâu có tốn bao nhiêu tiền?

Đối phó với người chết, tôi có nhiều kinh nghiệm hơn, nhưng đối phó với người sống, tôi quả thực bội phục cô nàng.

Sau đó, cô ta lại hỏi tôi: “Tống Dương! Cậu muốn ăn gì?”

“Gì cũng được!”

“Gì cũng được là cái gì?” Sau đó gửi thêm icon hình 1 con dao rỏ máu.

“Vậy thì cũng là sữa đậu nành, bánh quẩy đi!”

Tôi tiếp tục kiểm tra tin nhắn, lão Út quả thực là đã điều tra ra được 1 số thứ gì đó. Nghe nói từ thời cổ xưa, có 1 nhóm người bí mật cung phụng quỷ miêu, chính là oán linh của mèo sau khi chết tích tụ lại, mà phải là oán linh của mèo đen để có hiệu quả mạnh nhất! Quỷ miêu này phải không ngừng hút lấy tinh khí của chủ nhân, đã thế tính cách của nó cũng giống như loài mèo, rất khó thuần phục, chỉ cần cung phụng không tốt liền có thể bị phản phệ mà chết, nhưng một khi thuần phục thành công thì hiệu quả mang lại là vô cùng to lớn, so với nuôi hồ ly còn cường đại hơn nhiều.

Kẻ nuôi quỷ miêu có thể nhắm vào 1 kẻ nào đó mà thi triển chú thuật, kẻ dính phải chú thuật, trước tiên tứ chi sẽ cảm thấy đau đớn như bị kim đâm, sau đó sự đau đớn cứ lan dần vào trong cơ thể, cuối cùng là trái tim. Trong nội tạng lúc này sẽ xuất hiện thứ cảm giác như bị ngàn mũi kim đâm vào, cuối cùng, kẻ dính chú thổ huyết mà chết, tất cả tài sản của kẻ dính chú cũng sẽ bị rơi vào tay kẻ nuôi quỷ miêu.

Bởi vậy, những kẻ nuôi quỷ miêu còn đặt cho nó 1 cái tên khác, chính là “độ tài linh miêu”.

Lão Út còn tìm được 1 loại truyền thuyết khác về kim hoa miêu, bọn này cũng giống với quỷ miêu, cũng là do con người tạo ra, nhưng khác 1 cái, kim hoa miêu chính là mèo còn sống, và cũng là mèo đen, chỉ cần nuôi dưỡng 3 năm là đã có thể hóa thành yêu quái.

Thường thường vào đêm khuya có trăng, kim hoa miêu sẽ ngồi trên nóc nhà, há miệng hấp thu tinh hoa của ánh trăng, đến lúc trăng tàn mặt trời lên sẽ quay về phòng đi ngủ.

Khả năng của kim hoa miêu chính là mê hoặc người khác, nếu mục tiêu là nữ, nó sẽ biến thành mỹ nam, nếu mục tiêu là nam, nó sẽ biến thành mỹ nữ.

Bọn này còn thường lẻn vào trong nhà người ta, tè vào nơi chứa nước của nạn nhân, người uống vào nước này sẽ dần dần suy nhược, liệt giường không dậy nổi. Nếu gặp người mắc phải tình huống như vậy, hãy cho người bệnh mặc 1 bộ đồ màu xanh, chịu khó quan sát động tĩnh trong đêm, nếu qua 1 đêm mà trên bộ đồ xanh kia xuất hiện 1 lớp lông mèo, thì không còn nghi ngờ gì, bị như vậy là do kim hoa miêu làm ra.

Phương pháp giải cứu là phải lập tức tìm lấy những thợ săn có kinh nghiệm, mang theo chó săn đi tìm kim hoa miêu, bắt được liền phải lột da lập tức, tránh cho nó biến hóa. Người bị bệnh chỉ cần ăn thịt mèo là có thể khỏi hẳn???

Nếu bệnh nhân là nam, thì phải ăn thịt mèo cái, bệnh nhân là nữ thì ăn mèo đực. Bằng không, chỉ sau 1 thời gian ngắn sẽ chết đi.

Ngoài ra lão Út còn tra ra được thêm thông tin về 1 vụ án mạng ly kỳ từ khoảng 10 năm trước, 1 người đàn ông bị phát hiện chết ở trong nhà, tuy người này mới chỉ 20 tuổi, nhưng lúc phát hiện được, tử thi lại như là của 1 ông lão. Cảnh sát tìm được trong nhà người này 1 bức tượng hình mèo bị đập vỡ, bên trong bức tượng lại có 1 ít lông mèo màu đen.

Dựa theo 2 câu chuyện bên trên, có thể thấy, người kia chính là kẻ nuôi “độ tài linh miêu” nhưng lại bị phản phệ mà chết!

Tôi suy ngẫm, truyền thuyết và thực tế dĩ nhiên là phải tồn tại 1 chút chênh lệch nhất định, kết hợp những manh mối tôi đang có trong tay lúc này, có thể tạm thời cho rằng kim hoa miêu và “độ tài linh miêu” thực ra chỉ là 1. Trên thân thể nạn nhân cũng không có xuất hiện dấu vết bị kim đâm, nhưng mà nạn nhân tử vong vô cùng kỳ lạ, thêm 1 điểm tài sản của nạn nhân về tay kẻ khác sau khi chết, 2 điểm này so với truyền thuyết thì lại vô cùng phù hợp. Vậy thì cái gọi là “độ tài linh miêu” thật ra ẩn chứa bí mật gì đằng sau? Là sinh vật có từ trường kỳ lạ? Hay là quỷ quái trong truyền thuyết?

Tôi suy nghĩ như vậy, cũng không hề có thối chí! Bởi vì dù có là quỷ miêu hay là sinh vật kỳ quái, thì vẫn chỉ là công cụ trong tay kẻ khác mà thôi, kẻ sử dụng công cụ này mới là hung thủ đích thực.

Nói cách khác, kẻ được lợi lớn nhất từ 2 vụ án mạng này mới chính là hung thủ thực sự!

Thông tin truyện
Tên truyện Thần thám
Tác giả Chưa xác định
Phân loại Chưa phân loại, Truyện dịch, Truyện sex dài tập, Truyện sex Ma Quỷ
Ngày cập nhật 06-04-2024 21:35:47
Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Tôi thay ba chăm sóc mẹ (Update phần 36)
Cô gái yêu anh họ (Update phần 13)
Ngày thứ 7 (Update phần 16)
Mợ dạy cháu làm tình (Update phần 23)
Khu trọ (Update phần 23)
Kỳ nghỉ khoái lạc (Update phần 34)