truyensexngan.net > Chưa phân loại > Sống trong tội lỗi

Sống trong tội lỗi

Phần 34
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Lan đã bước vào với hoa ngập trên tay nhưng gương mặt vẫn phủ sương mờ, nhìn thấy tôi Lan đưa tay lau nhanh dòng lệ đang chực trào ra lần nữa trên gương mặt sát khí ấy:

“Cậu vào đây làm gì! Cậu biến ra đi! Tôi không muốn nhìn thấy cậu”.

Tôi không đáp lời lẳng lặng tiến đến cầm chặt lấy tay Lan:

“Đi! Anh sẽ đưa em rời khỏi đất này! Chúng ta sẽ rời khỏi đây để bên nhau mãi mãi! Không việc gì phải chờ đợi nữa”.

Giật mạnh tay khỏi tôi Lan cất tiếng cười khô khan:

“Đi! Đi đâu? Buồn cười là tôi không cần anh! Tôi không muốn anh nữa! Anh đã chết rồi!”

Tôi vẫn lẳng lặng lao vào nắm chặt lấy tay Lan lần nữa:

“Không! Anh nói thật! Anh quyết định rồi! Anh hứa sẽ không làm em buồn nữa”.

Lan giật tay lần nữa nhưng không được liền lấy tay còn lại đánh mạnh vào người tôi mà gào lên:

“Đi đâu! Lại lên giường ah! Bọn đàn ông các anh thằng nào cũng thế thôi! Bố tôi rồi đến anh! Tất cả các người chỉ chạy theo ai sẵn sàng lên giường với các người thôi! Các người quả thật là quá đểu quá đểu”.

Tiếng gào thét của Lan và sự giằng co đã đánh động đến đám bạn của Lan phía ngoài, cả một đám trai gái chạy vào nhìn Lan đang giằng tay khỏi tôi, vài thằng con trai đã tiến lên yêu cầu tôi bỏ tay Lan ra. Nhưng tôi chẳng quan tâm ánh mắt tôi long lên như sư tử bảo vệ lãnh thổ nhìn vào chúng nó đầy thách thức, tôi quyết chết ở đây cũng được tôi không bao giờ bỏ Lan ra cả.

Những thằng con trai đã tiến đến gần hơn tôi chuẩn bị cho một cuộc đụng độ, tôi cũng nhếch mép cười với tư thế sẵn sàng đâm chém… Chợt tiếng Lan nhỏ nhẹ và bình tĩnh vang lên:

“Không sao đâu các bạn! Cậu tớ muốn bắt tớ về nhà nhưng tớ cứ muốn ở lại nên cậu tớ cáu thôi”.

Rồi lạnh lùng quay sang tôi:

“Cậu đưa cháu về đi!”

Trời mưa rả rích và rét nhưng Lan ngồi sau tôi không buồn mặc chiếc áo mưa tôi đưa ra:

“Cậu mặc vào đi! Tôi không cần”.

Tôi cũng chẳng dùng đến áo mưa rồi im lặng phóng đi trong mưa. Vòng tay Lan mới ngày nào còn ôm chặt tôi trên xe giờ đã chẳng buồn động đến, chỉ câm lặng trong làn mưa mỗi ngày một dày hơn. Tôi cất giọng phá tan bầu không khí lạnh lẽo:

“Em đừng thế nữa! Anh xin lỗi! Chúng mình sẽ đi ngay hôm nay hoặc bất kỳ hôm nào em muốn! Anh muốn chăm sóc em”.

Đáp lại lời tôi bằng giọng sắc lạnh:

“Cậu rủ đứa nào khác đi! Cậu thiếu gì người để rủ! Sao phải tìm đến kẻ chết rồi như tôi! Cậu đưa tôi về nhà và đừng bao giờ gặp tôi nữa”.

Tôi đưa tay ra sau kéo Lan vào sát mình:

“Đừng thế nữa em! Anh thề sẽ không sai lầm nữa!”

Lan giật tay tôi ra bật cười lạnh lẽo:

“Anh lại thề ah! Tôi tưởng anh đã thề không bỏ rơi tôi không làm tôi buồn từ cái ngày anh lấy đi sự trong trắng của tôi cơ mà! Giờ tôi còn gì đâu mà anh tiếp tục thề! Anh thề nhầm chỗ rồi anh hiểu không?”

Tôi cay đắng nhận ra rằng Lan đã không còn muốn là của tôi nữa, tôi trong mắt Lan đã chết từ bao giờ rồi, dường như với Lan tôi chỉ là một kẻ thù, một kẻ đểu giả, và tôi có nói gì cũng không thể giúp Lan quay về với tôi được. Giong Lan vang lên cắt ngang suy nghĩ của tôi:

“Anh đưa tôi về ngay đi! Đừng có lòng vòng thế này”.

Tôi biết nếu đưa Lan về sẽ chẳng có cơ hội nào để Lan ngồi lại lên xe tôi nữa. Đầu tôi chợt nảy ra một ý định rồ dại:

“Phải rồi bây giờ chỉ còn cách làm Lan mang trong mình giọt máu của tôi thì Lan sẽ thuộc về tôi! Chúng tôi sẽ rời đi khỏi đây để xây dựng một tổ ấm mới, tình yêu sẽ trở lại khi Lan có con với tôi”.

Như người chết đuối vớ được cọc tôi suy tính xem sẽ thực hiện cái ‎ ý định rồ dại đấy ở đâu, không thể về nhà tôi khi bố mẹ ở nhà, cũng không thể về nhà Lan khi mà còn có bạn Lan trọ cùng, và tôi tính ngay đến các nhà nghỉ. Đưa ánh mắt đảo dọc hai bên đường trong làn mưa mỗi lúc một dày hơn để tìm ra cái biển nhà nghỉ hoặc khách sạn tôi vừa tìm vừa đưa tay kéo chặt tay Lan ngồi sát vào tôi hơn sợ rằng Lan vuột mất.

Dường như Lan đoán được suy nghĩ của tôi, Lan cất giọng lạnh lùng cảnh báo:

“Anh đừng nghĩ đưa tôi đi đâu! Anh đưa ngay tôi về nhà!”

Tôi mặc kệ lời Lan nói kéo chặt Lan vào người hơn mặc cho Lan cố rút ra cố đấm vào người tôi mà gào thét:

“Bỏ ra, bỏ ra đưa ngay tôi về nhà”.

Tôi không nghe thấy tiếng gào của Lan nữa mắt tôi đã nhìn thấy một nhà nghỉ bên đường, tôi vặn ga phóng mạnh hơn để tìm chỗ quay đầu dọc dải phân cách mà vòng lại. Phấn khích vì tìm được nhà nghỉ để thực hiện ‎ ý định điên khùng của mình tôi đã lỏng tay giữ Lan lúc nào không hay. Và trong lúc tôi còn đang tăng tốc nhanh để tìm chỗ quay đầu thì Lan đã giật tay ra khỏi người tôi, tôi giật mình định quay lại để giữ lấy tay Lan nhưng chiếc xe bỗng nhẹ đi, chỉ còn lại khoảng trống phía sau lưng. Tôi hốt hoảng quay người lại, Lan đã nhảy khỏi xe tôi rồi, tôi gào lên:

“Lan”.

Rồi bóp mạnh phanh xe, chiếc xe đang phóng đi với tốc độ cao dưới trời mưa trơn trượt lại bị bóp mạnh phanh khiến nó đổ xuống và trượt đi trên con đường mưa gió. Chiếc xe kéo tôi đi lao vào giải phân cách trước mặt, trước khi đầu tôi đập vào giải phân cách tôi vẫn thấy lờ mờ ánh đèn pha ôtô đang lao dần vào cái bóng Lan lăn lộn vì mất thăng bằng trên đường và mắt tôi tối sầm lại…

Thông tin truyện
Tên truyện Sống trong tội lỗi
Tác giả Lãng Tử Cô Độc
Phân loại Chưa phân loại, Truyện 18+, Truyện bóp vú, Truyện loạn luân, Truyện người lớn, Truyện sex dài tập, Truyện sex hay, Truyện sex mạnh, Truyện sex ngoại tình, Truyện sex phá trinh, Truyện sex sinh viên
Ngày cập nhật 07-05-2024 08:16:28
Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Vào đời (Update phần 40)
Ác mộng khỏa thân (Update phần 39)
Bỏ qua đạo đức (Update phần 13)
Thằng đểu và con đĩ (Update phần 31)
Mẹ mút cặc cho con (Update phần 17) - Leysek
Nhật ký cuối cấp (Update phần 47)
Gái dâm ngoại tình (Update phần 13)
Cái miệng dâm đãng (Update phần 16)
Rạp chiếu phim (Update phần 19)