Sói săn mồi – Quyển 1
Vài phút sau, khi đã an tọa tại hai cái ghế bành sang trọng trong phòng, Long lim dim mắt đợi mụ già Đổng Nghiên bày ra âm mưu của mụ.
“Đại nhân… già này nói thẳng, chúng tôi cùng Đoàn gia có mối thù truyền kiếp… mấy năm gần đây chúng lại độc quyền các mỏ kim loại nên ép giá chúng tôi rất thê thảm khiến Đổng gia rơi vào khó khăn, nếu qua mấy năm nữa Đổng gia không thể không sụp đổ mất… Mong đại nhân có thể giúp Đổng gia bước qua lần hoạn nạn này” Đổng Nghiên nói với giọng nghiêm trọng hết sức, mụ cũng là nói thật… việc độc quyền các mỏ kim loại của Đoàn gia khiến chúng có thể tùy ý nâng mức giá kim loại khiến Đổng gia lao đao, dù gì thì Đổng gia cũng là một gia tộc lớn… cũng phải kinh doanh để nuôi sống hàng ngàn cái miệng.
“Hà hà! Đổng bà bà à Đổng bà bà, chắc bà cũng biết quy củ của Thập Lục Tháp chứ… các trưởng lão không được nhúng tay vào ân oán giữa các gia tộc, chẳng lẽ bà muốn ta vừa mới trở thành trưởng lão sáng nay thì vài ngày nữa lại bị mất chức thậm chí là mất cả cái đầu này sao?” Long vừa ngáp ngái ngủ với nói như rất mệt mỏi khiến Đổng Nghiên giận dữ nghiến răng nhưng không có cách nào, mình đang cầu người ta.
“Đại nhân… người khôn không nói tiếng lóng… quy củ do con người lập ra nên cũng có thể do con người bước qua, chỉ cần đại nhân nguyện ý giúp Đổng gia lần này thì tôi chắc chắn rằng lợi ích mà ngài có được cũng không hề ít!” Đổng Nghiên cúi đầu nói.
“Hay cho câu người khôn không nói tiếng lóng! Đổng bà bà cũng chả phải đang nói tiếng lóng với ta đó sao?” Long nheo mắt nhìn mụ già đầy mưu mô trước mặt.
“Đại nhân… Đổng gia không giống các gia tộc khác chuyên môn một mặt hàng mà kinh doanh rất nhiều ngành nghề, chỉ cần đại nhân muốn thì Đổng gia nguyện ý dâng lên đại nhân một món quà nho nhỏ coi như là lễ vật” Đổng bà bà gấp gáp nói, bây giờ chính là thời điểm ngửa bài trong ván bài đàm phán… đó chính là lợi ích.
“Này này! Đổng bà bà nói thế khác nào bản trưởng lão đang vòi vĩnh sao… không được, không được… nếu người ngoài biết được thì mặt mũi bản trưởng lão biết dấu vào đâu… nói đến mặt mũi ta lại nhớ đến quảng cáo sữa rửa mặt sáng nay trên ti vi nha, phải nói là rất hay… nghe bảo là do tập đoàn Đổng Phát làm… mà ta lai tiếp tục nghe nói tập đoàn viễn thông Đổng Phát rất lớn đó Đổng bà bà có biết không?… chà chà… không biết nếu được làm chủ một tập đoàn viễn thông lớn như thế thì có bao nhiêu minh tinh phải… à… mà thôi… xin lỗi Đổng bà bà, ta lại nói linh tinh mất tiêu”
Long giở cái giọng ngái ngủ ra nói một cách bâng quơ nhưng sao mụ già Đổng Nghiên có thể không hiểu chứ, mụ tức điên đến run rẩy cả người vì Đổng Phát chính là một tập đoàn lớn về viễn thông mà Đổng gia có được, nói không ngoa nó chính là con gà đẻ trứng vàng trong thời điểm các ngành kinh doanh khác của Đổng gia đều bị Đoàn gia chèn ép.
Đổng Phát là một trong ba tập đoàn viễn thông lớn nhất Trung Hoa nhưng khác hai tập đoàn kia ở chỗ được một gia tộc hùng mạnh như Đổng gia chống lưng nên lúc nào cũng đè hai tập đoàn còn lại một đầu, chỉ là Đổng gia không thể thao túng toàn bộ thị trường giải trí trong nước vì khi đó sẽ có người ngứa mắt Đổng gia…
Nhưng tập đoàn lớn đấy, làm ra nhiều tiền đấy nhưng có thể lập ra một lần thì cũng có thể làm ra thêm một lần, Đổng Nghiên dù tiếc đứt ruột nhưng nếu đánh đổi nó để diệt trừ được một kẻ thù truyền kiếp, may mắn hơn là nhanh chân đến trước hốt được của cải của Đoàn gia thì Đổng gia sẽ không chịu thiệt một chút nào hay thậm chí là có lời thì mụ nguyện đánh canh bạc này.
“Haha! Đại nhân cứ nói thế, thật ra Đổng Phát chỉ là một công ty nho nhỏ… may mắn là nó lại lọt vào mắt xanh của ngài… thế này đi, vài ngày nữa sẽ có luật sư tới bàn giao các giấy tờ cùng chứng từ sở hữu Đổng Phát cho đại nhân, xem như là một món quà nho nhỏ của Đổng Gia dành cho ngài!” Đổng Nghiên cố gắng nặ ra nụ cười nói.
“Ấy chết… Đổng bà bà sao lại làm thế, ta sao có thể nhận chứ…” Long ra vẻ hốt hoảng liên tục lắc tay phản đối.
“Chỉ là một món quà nho nhỏ thôi, đại nhân không cần phải coi trọng nó!” Đổng Nghiên sắc mặt tối sầm rặn từng chữ, thằng điên này lại pha trò.
“Ấy! Đổng bà bà làm ta khó xử quá, cứ thế này người khác lại nói ra nói vào làm bản trưởng lão thật là khó chịu mà… ái chà, ta vừa mới nhận nhiệm vụ nên ba ngày nữa phải lên đường… chà chà, thật là trăm công nghìn việc…” Long than thở nhưng ý tứ khiến mụ già Đổng Nghiên hiểu rõ ràng, hắn muốn trong vòng ba ngày Đổng gia phải hoàn thành chuyển nhượng Đổng Phát cho hắn.
“Cái này xin đại nhân cứ yên tâm… còn về việc của chúng ta thì…” Đổng Nghiên bắt đầu vào vấn đề.
“Rắc… rắc… ai da! Dạo này xương cốt ta cứ kêu lách cách thế này, thật là mỏi mệt quá đi mà… Đổng bà bà nói xem đến cái tuổi này rồi mà ta còn không có được một bóng hồng bên cạnh săn sóc, thật là tuổi già cô đơn bạc bẽo quá mà!” Long dường như không để tâm đến ý đồ của mụ già, hắn vặn vẹo người xoa bóp xương cốt như một lão già đau khổ, thật là đáng thương làm sao.
Cả người Đổng Nghiên run rẩy vì giận dữ, là một siêu cấp cao thủ với bản tâm vững vàng nhưng trước tên điên này mụ không thể giữ nổi bình tĩnh, tiếp chuyện với hắn mụ tự cảm nhận trí óc mình không đủ xài, không thể đoán biết hắn đang nghĩ gì trong đầu.
“Đại nhân bận rộn như thế thật khiến già này cảm thấy xấu hổ bội phần khi không thể chia bớt âu lo với đại nhân ngài, cũng may là già gần đây kiếm được vài cô gái trẻ đẹp… nhất định sẽ hầu hạ đại nhân thật tốt” Đổng Nghiên vừa nói vừa nghiến răng ken két.
Long có hơi sửng sốt một giây khi nghe hai chữ bận rộn, móa… hắn mới nhậm chức chưa được nửa ngày, còn chưa kịp đánh rắm một cái ở Thập Lục Tháp nữa thì lấy cái cóc khô gì mà bận rộn chứ… cơ mà hắn muốn thử xem mụ già này có sẵn sàng đưa mỹ nhân xinh đẹp kia ra làm món hàng trao đổi với hắn không… nếu được thì quá tốt rồi, còn không thì cũng chả sao cả… dù sao hắn cũng không định giúp mụ diệt Đoàn gia… ngu gì chứ, hắn còn muốn gặp Đoàn gia nữa đây này… hắc hắc… hắn không tin là Đoàn gia không thể không bỏ qua một cái giá lớn để hắn bỏ qua hận thù với chúng.
“E hèm! Cái này thì cảm ơn Đổng bà bà nhưng mà tiếc rằng ánh mắt của ta lại không được tốt… haizzz… rất ít cô gái hợp nhãn nha… thật là tuổi già khó tính, mong Đổng bà bà hiểu cho” Long buồn bã lắc đầu ngoày ngoạy.
Đổng Nghiên nheo mắt lại, Angela Baby sao?… suy nghĩ một lần nữa về thằng cháu nuôi, mụ cười tà nói:
“Khà khà! Già hiểu, đại nhân văn võ song toàn thế này thì mỹ nhân nào không thích cơ chứ, già này tin chắc rằng sẽ không có kẻ nào dám chống lại ý muốn của đại nhân”
Long nhếch mép thầm khinh bỉ, rốt cuộc thì Huỳnh Hiểu Minh với mụ cũng chỉ là con chó mà mụ muốn vứt đi lúc nào cũng được mà thôi, Đổng gia cũng giống hệt ở nhà họ Trần… một khi đã khác dòng máu chảy trên người thì vĩnh viễn không bao giờ ngóc đầu lên được.
“Tốt lắm! Đổng bà bà đã chịu bỏ ra nhiều thứ như vậy thì bản trưởng lão sao có thể nhắm mắt nhìn Đổng gia lụi tàn được, yên tâm đi… chuyện đó nhất định bản trưởng lão sẽ về bàn tính lại!” Long cười vang hài lòng, nghĩ đến người đẹp bên ngoài mà hắn chộn rộn nội tâm hận không thể nhào tới cướp lấy.
Nhận được câu trả lời của Dâm Ma, Đổng Nghiên rốt cuộc cũng thở phào một hơi… đương nhiên mụ hiểu là để diệt một gia tộc lớn như Đoàn gia thì cần phải có kế hoạch cụ thể chứ không phải một câu nói là xong, nhưng chỉ cần gã đồng ý thì mọi việc dễ hơn nhiều rồi, bây giờ việc mụ cần làm là thu thập những bằng chứng tội ác của Đoàn gia rồi gửi lên Thập Lục Tháp, cộng thêm Dâm Ma nữa chuyện Đoàn gia bị đại quân xuất chinh tàn sát chỉ là chuyện một sớm một chiều mà thôi.
… Bạn đang đọc truyện Sói săn mồi – Quyển 1 tại nguồn: https://truyensexngan.net
Trở lại bữa tiệc, cả Đổng Nghiên và Dâm Ma đều có vẻ mặt vui vẻ vì cả hai đều đạt được thứ mình cần. Đưa mắt nhìn vợ chồng Huỳnh Hiểu Minh đang ngồi ở xa, Đổng Nghiên mỉm cười tà ác dặn dò một gã trưởng lão bên cạnh.
Nửa tiếng sau…
Thức ăn mặn đã được ăn hết cũng là lúc đồ tráng miệng bao gồm trái cây tươi ngon cùng bánh ngọt được dọn lên… thưởng thức một trái nho ngọt lịm, Long suy tính làm sao có thể có được người đẹp đây… dù gì hắn cũng không thể ban ngày ban mặt nhào tới hiếp Angela Baby được nhưng trời không phụ lòng người, thời cơ đến… Angela Baby bị một miếng trái cây rơi vào áo nên hốt hoảng đi vội về phía nhà vệ sinh.
“Khà khà!” Thời cơ tới sao có thể bỏ lỡ, Long đứng phắc dậy rồi cũng hướng nhà vệ sinh đi tới.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Sói săn mồi – Quyển 1 |
Tác giả | BoyTimGirls |
Phân loại | Chưa phân loại, Truyện sex dài tập |
Ngày cập nhật | 30-06-2024 15:31:56 |