truyensexngan.net > Chưa phân loại > Phải lòng gái hư

Phải lòng gái hư

Phần 4
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Mình lại nhớ về một đêm mưa phùn mùa đông, mình và Mít đi chơi về. Cả 2 đứa cùng hết sạch tiền, xe còn chết máy nữa. Mình dắt, Mít đẩy, đến trú mưa ở nhà chờ xe bus, dép của Mít lồng vào dây giày của mình rồi treo vắt vẻo hết lên trên tay lái… Vừa ướt vừa lạnh nhưng trong lòng ấm áp lắm…

… Bạn đang đọc truyện Phải lòng gái hư tại nguồn: https://truyensexngan.net

Lấy cái số bị chặn gọi cho Mít. Máy bận. Mình biết trước là thế nhưng vẫn gọi. Vì nhắn tin thì chẳng biết nhắn cái gì, lấy số khác gọi nhỡ Mít bắt máy thì nói cái gì cũng không ổn. Gọi trước bằng số của mình, Mít sẽ nhận được thông báo cuộc gọi bị chặn, rồi lấy số khác gọi. Mít sẽ nghi ngờ mà không bắt máy. Như thế mới có chuyện để nhắn tin.

Y như mình nghĩ, lấy sim rác gọi thì Mít không nghe. 1 – 2 Phút sau thì Mít nhắn tin lại vào số rác.

“Xl, ai vậy?”

“Là anh”

Lúc đấy mình mới đi đến đoạn Xã Đàn mà mãi đến lúc ra gần đến Bờ Hồ mới có tin nhắn của Mít.

“ML?! Là anh phải không?”

WTF???

Mình trố mắt nhìn cái tin nhắn. Chưa đầy 10s sau. Lại tin nhắn của Mít.

“E xl. E viết tắt. Minh Long?”

Tên mình là Minh Long các bác ạ, mình sinh năm mậu thìn. Mít cố tình troll mình, viết là L được rồi lại còn ML.

“Ừh”

“Chuyện gì?”

Lạnh nhạt vãi!!!

“Anh muốn gặp em”

Mình cứ vừa đi đường vừa nhắn tin. Nhắn xong cái tin đấy mình hồi hộp lắm, nhưng chỉ vài giây sau là tin nhắn về.

“Xéo!”

Mít nhắn lại 1 tin chỉ có đúng 4 ký tự đấy thôi. Đến giờ mình vẫn giữ tin nhắn ý, thỉnh thoảng lôi ra đọc lại thấy vui phết.

“Gặp a rồi nói câu đấy cho a nghe, a nhớ cách e phát âm từ đấy lắm”

Mình biết cái pub mà Mít đến. Mình gửi xe nhưng không vào. Cứ đứng ngoài hút thuốc và chờ đợi. Bình thường cả ngày mình chỉ đốt vài điếu thôi, nhưng dạo đấy cứ hở tí là lại đốt. Nhiều lúc đốt rồi bỏ đấy chứ chả hút được bao nhiêu…

Mít vẫn không nhắn tin lại gì cả.

Thỉnh thoảng mình lại móc điện thoại ra xem giờ. Gần 12 rưỡi. Bắt đầu có khách về.

4 tháng không gặp, tóc Mít dài hơn rồi. Mít mặc cái áo khoác đen, quần bò đen, giày đen, quàng khăn len đỏ. Vừa ra đến cửa thấy Mít đi lảo đảo, ngậm chìa khóa vào miệng để xỏ găng tay luôn.

Rồi Mít nhìn thấy mình, bất ngờ khựng lại. Mít vẫn đứng im nhìn mình chằm chằm, nhưng nước mắt rơi lã chã. Không biết đấy là kiểu khóc gì, nhưng mũi không sụt sịt, môi không đỏ, khuôn mặt gần như không có bộ phần nào cử động, chỉ có nước mắt là rơi. Mình bước vội lại, ôm ghì lấy Mít. Chưa kịp nói gì, thậm chí là chưa cả kịp nhớ lại cảm giác ôm Mít như ngày trước thì Mít đẩy mạnh mình ra, rồi ngồi xụp xuống nôn ọe.

– Nó say rồi.

– Nó có uống mấy đâu mà say.

– Nó ói rồi đấy, nước nước nước…

3 cô bạn của Mít xúm vào chăm sóc Mít. Cả 3 đều biết mình.

– Kinh tởm!!!

Mít nói câu đấy với mình. Chắc chắn là như thế.

– Cái tay anh vuốt ve sờ xoạng bao nhiêu con rồi, bẩn tưởi thế giờ lại động vào người tôi. Không say tôi cũng phát nôn. Thật là kinh tởm!

Mít không nói to, nhưng gằn giọng từng từ một, mình nghe không lọt mất chữ nào. Bạn Mít vừa lau miệng cho Mít vừa càu nhàu:

– Cái con này say là bắt đầu nói linh tinh đấy… chứ nó không nghĩ thế về anh đâu.

Mít dựa người vào 1 cô bạn, mắt nhắm nghiền.

– Nó say thật đấy, éo phải đùa đâu.

– Anh Long cõng nó lên xe đi, em ngồi sau giữ nó cho.

Mình biết cả 3 cô bạn em đều biết chuyện mình và em, nhưng vẫn tôn trọng mình. Lúc bế em lên xe, mình thấy hình như em gầy đi, cái khăn quàng bị xộc xệch, lộ xương đòn gồ hết cả lên. Nước mắt em vẫn chảy từ khóe mắt xuống tay mình nóng hổi. Lúc đấy mình cũng rơm rớm, bạn em biết ý, lúi cúi giả vờ chỉnh lại quần áo quay mặt đi chỗ khác.

Đèo em đằng sau, mình nghe thấy tiếng em nói mơ chẳng đâu vào đâu xen những tiếng thở dài đứt quãng mệt mỏi. Câu rõ nhất em nói mà mình nghe được là “Anh chỉ giỏi làm khổ em thôi, lần này làm sao em bỏ anh đi được nữa, rồi cũng lại chỉ có em là khổ thôi”.

Bạn Mít theo mình về tận nhà, bé ý chuẩn bị cháo và viết chú thích cẩn thận dán vào tủ lạnh để nhỡ đêm Mít đói thì mình còn biết đường chăm sóc. Xong xuôi đâu đấy em nó mới gọi bạn đến đón về.

Mít nằm ngủ trên giường của mình. Hơi thở có vẻ nặng nề, phả toàn mùi rượu, giường thì rộng mà lại cứ nằm nép sát vào tường. Trông cứ tội nghiệp đáng thương kiểu gì ý. Mình định vuốt mấy lọn tóc lòa xòa trên trán nhưng vừa chạm vào người thì Mít gạt phắt tay mình ra, nhắn nhó rồi quay cả người vào tường.

Mít của mình hay bị cái kiểu gọi là say nguội. Bác nào hay đi nhậu thì biết nó khó chịu như nào rồi đấy. Mít thỉnh thoảng lại kêu giống như bọn trẻ con ốm. Nhìn thương lắm.

Trước đây không bao giờ thấy Mít như thế. Chắc 1 phần lỗi cũng do mình.

Trang nhắn đến 7 cái tin liền. Đại khái là gọi mà mình không nghe nên cứ hỏi đang ở đâu, say hay làm sao bla bla bla. Mình nhắn tin lại cho Trang là đang ở nhà làm việc. Bé chắc là nghĩ mình ở 1 mình nên mới dám trả lời tin nhắn nên buông tha cho mình luôn.

4h sáng. Nhìn camera ngoài trời vẫn còn tối om. Mít bắt đầu cựa quậy, chắc khó chịu nên thỉnh thoảng lại rên với đạp chăn Mình say nhiều cũng quen nên không bị vật vã như thế, Mít có mấy khi uống nhiều đến độ bơi ngửa như này đâu. Mà cũng có khi là tại mình yêu Mít nên mới thấy xót ruột. Mít khó chịu 1 thì mình nóng ruột 10. Thà cứ để mình chịu thay cho Mít cũng được.

Mình lúc ý đang ngồi làm nốt đống giấy tờ thuế má cho cửa hàng, vì muốn dành cả ngày chủ nhật cho Mít. Bàn làm việc ngay cuối giường nên thỉnh thoảng mình lại liếc xem Mít thế nào. Tự nhiên, mình giật nảy người vì mấy ngón tay lạnh cóng dí vào cổ. Mít quàng tay qua cổ mình, áp má vào má mình. Nói nhỏ:

– Em nên nói gì lúc này nhỉ?

Mình lắc đầu. Tay Mít lần lần vào trong cổ áo mình. Lạnh như nước đá. Mình nắm chặt tay Mít, hà hơi thổi cho ấm. Mùa đông tay và chân Mít lúc nào cũng như thế cả. Rồi kéo Mít vào lòng, Mít dụi đầu vào cổ mình. Trước đây thỉnh thoảng cũng như thế, những lúc mình ngồi làm việc khuya, Mít hay pha sữa nóng cho mình, ngồi ngoan trong lòng mình vài phút rồi lại chui lên giường hoặc ra sofa nằm đọc truyện. Ngoan lắm.

Mít lại khóc. Nước mắt lăn cả xuống cổ mình.

– Anh xin lỗi.

Mít đặt 1 ngón tay lên môi mình, ra hiệu đừng nói gì cả.

– Coi như chưa có chuyện gì xảy ra. Em với anh lại như ngày trước.

– Thật em muốn thế không?

Mít gật đầu, vẫn chúi mặt ở cổ mình, không nhìn mình lấy 1 cái.

– Có gì khó nói thì nhắn tin cũng được.

Mít vẫn ngồi trên chân mình, nhưng quay người vào nhau, mỗi người hướng về 1 phía. Mình ôm ngang eo Mít, tay cầm điện thoại. Còn Mít quàng cổ mình, đang nhắn tin.

“Vì e không tin a”

“Cũng như hồi trước a không tin e”

“Giờ e vẫn không tin a”

“Thế a phải làm gì e mới tin a?”

“E để a thoải mái, miễn sao a đi đâu vẫn biết đường về với e là đc. Bao giờ a chơi chán rồi thì e sẽ tin a”

“A muốn mình yêu nhau, như những người khác”

“E không muốn”

“Đừng có dối lòng”

“E không dám, như thế đc chưa”

Mình bỏ điện thoại xuống, ôm Mít, vẫn còn cái mùi rượu nhưng đã có lại được cảm giác quen thuộc ngày trước.

– Có nước nóng đấy, em tắm đi. Rồi ra ăn cháo cho tỉnh người.

Mít cười, cả ánh mắt lẫn khóe miệng đều cười. Biết nói sao về Trang với Mít bây giờ Mít không phải là người nói nhiều. Tắm xong ra ăn cháo, ăn xong lại chui vào giường nằm. Em gối đầu lên tay mình, thỏ thẻ:

– Thành thật mà nói, mấy tháng vừa rồi anh đi linh tinh với bao nhiêu người?

– Anh không đếm.

– Nhiều không cả đếm nổi à?

– Anh tôn trọng người ta.

– Em liệu có đủ cho anh không?

– Anh bảo không thì em bắt anh nhịn à?

– Ngủ cũng được, nhưng không muốn anh hôn ai hết.

– Uhm, anh biết rồi.

Cả ngày chủ nhật mình tắt máy. Đúng hơn là tắt máy để tránh Trang. Mình dùng 2 số, 1 số công việc và đủ thứ linh tinh. 1 số dành riêng người nhà và bạn bè thân thiết. Mình tắt số công việc thôi. Thức cả đêm, mình với Mít ôm nhau ngủ đến chiều. Đến lúc dậy thì thấy trời nhá nhem tối, cả ngày không bước chân ra khỏi cửa luôn. Có mấy cuộc gọi nhỡ của thằng bạn thân, nó nhắn tin là Trang bảo muốn gặp mình, mình nhắn lại với nó là Mít đang ở nhà mình, đừng để hớ cái gì ra. Mít thấy mình lưỡng lự thì lại cười, cái kiểu cười đầy ẩn ý bảo:

– Anh bận gì cứ đi đi, tối nay em lại hầm hạt sen bắt anh ăn đấy.

Ngày trước cứ đến cuối tuần Mít lại qua nấu cơm cho mình ăn, bữa nào cũng có món đấy cả, nhưng ăn mãi thành quen, thấy cũng ngon. Mà quan trọng là bổ.

Mình bật máy gọi lại cho Trang, bé đòi tối đưa đi xem phim. Lòng dạ nào mà phim với phọt. Mình chỉ muốn về quấn quýt với Mít thôi. Thế là mình đưa bé đi uống cà phê với ăn bánh ngọt.

– Em biết là anh đang nhiều việc mà cứ quấy anh thế. Phim để khi khác.

– Hay em qua nấu cơm cho anh?

– Có em ở cùng anh lại chả làm ăn gì được đâu. Tí anh về nhà ăn cơm với bố mẹ.

– Tối qua anh có gặp Diệp không?

– Có.

Mình lại bắt đầu châm thuốc. Ở cạnh Mít mình không thấy áp lực như thế này. Mà không phải lần đầu tiên của Trang là với mình đâu nhá. Mình chưa bao giờ có “the first”, mà cũng không mong muốn có cái đấy tí nào.

Bé nuốt nước bọt, bảo:

– Giờ anh chán em rồi nên lạnh nhạt với em đúng không? Anh thích Diệp hơn chứ gì?

– Anh chưa bao giờ định so sánh em với Diệp.

Trong lúc qua lại với Trang thì mình cũng giữ khoảng cách nhất định rồi. Mình chưa bao giờ nói yêu Trang, mình thề là kể cả lúc say mình cũng không nói câu đấy. Mình cũng không hứa hẹn, không đòi hỏi em nó cái gì hết. Trang cũng hiểu như thế, nhưng bản tính chắc cũng hiếu thắng nên không chịu chấp nhận.

– Bây giờ anh rất mệt, Trang ạ. Cả em, cả Diệp, ai chịu được anh thì chịu, không chịu được thì tùy. Em cũng không phải là sứt mẻ gì, có thiếu gì thằng tử tế với em mà phải khổ sở vì anh??? Anh có cái gì tốt đẹp đâu???

– Có, em nhìn thấy anh có tương lai, có tiền đồ… Em đối xử với anh có gì không tốt??? Mấy tháng nay em có làm gì sai đâu?

– Thì anh có bỏ rơi em đâu? Anh vẫn gặp em đây còn gì.

Yêu vì cái tương lai, lý do cao đẹp quá cơ. Mình thừa nhận là mình quá đáng. Nhưng mình bắt đầu hết kiên nhẫn.

– Đến giờ cơm rồi, anh đói. Về thôi.

– Em không muốn về.

– Không về thì ở lại. Chìa khóa xe đấy. Cứ cầm lấy mà về, anh đi trước, mai anh qua lấy xe.

Mình tháo lấy chìa khóa nhà cầm riêng rồi vứt chìa khóa xe lại, cầm bao thuốc đi về. Bé đuổi theo, hậm hực bảo…

– Anh đưa em về.

Mình đưa Trang về thẳng 1 mạch, trên đường đi không nói gì. Đến đầu ngõ mình mới bảo:

– Lúc nào rảnh thì anh sẽ gọi.

– Thỉnh thoảng em nhắn tin với gọi anh được không?

– Được.

Thông tin truyện
Tên truyện Phải lòng gái hư
Tác giả Chưa xác định
Phân loại Chưa phân loại, Truyện sex dài tập, Truyện sex nhẹ nhàng, Truyện teen
Ngày cập nhật 15-06-2024 16:55:54
Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Vắng chồng (Update phần 17)
Hạnh phúc mới (Update phần 18)
Nhân viên sale (Update phần 22)
Chơi bài ngày Tết (Update phần 15)
Hiếp dâm con gái (Update phần 16)
Chị là của em (Update phần 24) - cyrusB