Ông bảo vệ
Hằng đêm ông Tư vẫn không quên đi tắm và rình xem mấy nhà kế bên, xem đến nổi thành nghiện, nên ông không bỏ sót đêm nào, nhưng cũng có đêm không thấy gì hết vì cửa mái tole bị kéo kín do trời hôm đó mưa.
Rồi ông bắt đầu để ý đến phòng giám đốc của Loan, tuy là người giữ chìa khóa phòng, nhưng ông chưa hề đụng vào bất cứ vật dụng gì trong phòng của giám đốc ngoài việc mở và khóa cửa cho chị giúp việc vào làm vệ sinh.
Thường sau khi xong công việc ở công ty, chị Trang (tên chị giúp việc) thường ghé ngồi cạnh bàn tiếp tân nơi Sương là nhân viên tiếp tân làm việc để tám chuyện qua loa trước khi về.
Cứ thế nên quen và ông Tư ngồi ngoài cửa hút thuốc trông xe, thỉnh thoảng cũng chĩa vào tham gia với đủ thứ chuyện trên đời. Từ chuyện nhà quê, đến chuyện ai đó trong công ty, chuyện tiêu cực ngoài xã hội.
Ngày nào cũng có đề tài để bàn, nhưng hôm nay ông Tư hơi ngạc nhiên vì sắc mặt hơi yên lặng và bí mật của chị Trang đang thầm thì gì đó sau cái quầy tiếp tân với Sương.
Ông chỉ nghe câu được câu được câu mất:
– Thế à chị?
– Ừ…
– Em cứ nghỉ là…
– Sao mà biết được…
Hai người phụ nữ đã có chồng lấm lét nhìn ra cổng coi chừng ông Tư nghe trộm. Nhưng có vẻ ông Tư đã đoán phần nào câu chuyện, khả năng có cái gì đó bất thường mà chị Trang đã nhìn thấy trong phòng giám đốc sáng nay.
Ông Tư chờ cho chị Trang về rồi tranh thủ lên phòng Loan xem có gì lạ không. Cũng còn gần nửa tiếng nữa thì Loan mới đến làm việc, ông vội mở cửa lách vào rồi nhìn quanh, mọi thứ vẫn bình thường, ngăn nắp. Ông định quay ra, nhưng rồi tính tò mò ông bước về phía phòng tắm phía sau bức vách ngăn mờ. Đây không phải là lần đầu ông bước vào nơi này, thỉnh thoảng ông cũng ghé vào để thay bóng đèn hay sửa vòi nước bị nghẹt.
Ông Tư mở cửa bước vào, đập vào mắt ông là hai chiếc quần lót ren lưới trắng nhỏ xíu của Loan treo trên móc. Tim ông đập thình thịch khi nhìn vào đó, kể từ khi thấy rõ cái quần lót dưới váy của Loan, ông càng thêm tò mò và nay được thỏa mãn cầm lấy nó.
Ông với tay nhặt một lúc cả hai cái rồi đưa lên mũi ngửi một cách thèm thuồng, ông nhắm mắt lại tưởng tượng đằng sau chiếc quần lót mỏng bé tí này là đám lông lồn và cái lồn dâm của Loan. Cặc ông nứng tợn, ông vội nhìn đồng hồ rồi cẩn thận treo lại đúng chỗ hai chiếc quần kia và nhanh nhảu đi xuống lầu như chả có chuyện gì.
Như vậy từ nay ông lại có thêm chỗ để tự xử ngoài việc phải rình hằng xóm hằng đêm. Ông khá ngạc nhiên vì những lần trước ông vào Toilet của Loan không bao giờ thấy ba cái đồ phụ nữ treo như thế này.
Về phần Loan do mấy hôm nay sắp đến ngày kinh, nên chị càng thấy hứng tình dễ nứng lồn khi nghĩ đến chồng rồi đến con cặc của anh Tư bảo vệ nữa. Cứ đến những ngày như thế này thì người chị nóng bừng, chị thèm được yêu làm sao. Hai bầu vú cương to hơn những ngày thường, đầu ti cũng rất nhạy chỉ cần chút chạm nhẹ là người Loan nóng ran lên vì nứng.
Chiều qua chị phải bật skype lên để cùng chồng thỏa mãn cơn hứng tình của mình. Nước dâm ra ướt hết cả cái quần lót nhỏ và chị phải thay cái khác để về. Chị rất cẩn thận và để ý đến chuyện này, nên lúc nào trong phòng cũng có chỗ để phòng mấy cái để thay.
Chuyện phụ nữ và là chốn riêng tư, nên chị khá kín đáo, nhưng hôm qua vội quá, chị chỉ kịp giặt sơ rồi phơi lên trên móc mà chưa khô để kịp cất.
Có lẽ phải vì chuyện này mà hai người đàn bà thầm thì lúc sáng dưới nhà không nữa? Ông Tư thoáng nghỉ như thế rồi trở về chỗ làm việc quen thuộc của mình mọi ngày.
Chiều nay Loan lại về sớm hơn thường ngày, chắc chuyện phụ nữ làm chị khó chịu trong người. Chị nhẫm tính ngày mai là bị, người hơi mệt nhưng lại thích thèm nghe mùi đàn ông lạ. Chị xuống bếp bắt chuyện với anh Tư như mọi khi rồi về.
Câu chuyện mà chị bắt đầu với anh Tư khá bất ngờ khiến ông Tư cảm thấy lạ, đó là chuyện vợ chồng anh Tư dưới quê. Kể từ hôm bối rối trong cách xưng hô đến giờ, Loan cũng khá tự tin hơn:
– Chắc khá lâu rồi anh Tư chưa về thăm nhà nhỉ?
– Dạ đúng vậy cô Loan.
– Chỗ anh em đã biết nhau lâu rồi, mình đổi cách xưng hô đi anh nhé?
– Ôi có gì đâu cô, tôi chỉ sợ cô ngại thôi.
– Mà cũng ngại thật anh ạ. Nhưng mà chỉ có anh và em thì mình… cứ như thế đi anh nhé?
– Dạ nếu vậy thì cô cứ tự nhiên, tôi sao cũng được cô Loan à.
Lòng dạ của ông Tư như mềm đi bởi lời nói ngọt ngào của Loan như rót vào tai ông, lời đề nghị mà ông không hề dám nghĩ đến trước đây. Ông Tư chợt như được mở lòng bèn ngồi xích ghế lại sát chị Loan ôn tồn nói:
– Thú thực với cô, chứ đi lâu ngày cũng nhớ mấy cháu dưới lắm cô à.
– Chứ không phải nhớ vợ hả anh Tư?
Bỗng dưng Loan cười trêu ông Tư với câu trả lời khá dí dỏm như thế. Ông Tư cũng bất ngờ không kém và đỏ mặt thẹn trả lời Loan:
– Ôi cô đùa tôi vừa thôi, già rồi mà cô…
– Anh mà già gì em thấy còn gân lắm đó!
Chị Loan cười chọc anh Tư tiếp, khiến ông nổi gai cả người vì sướng vì như đoán được ý người đàn bà đang thèm khát.
– Không có đâu cô, tôi già thật mà, hơn sáu mươi rồi còn gì nữa cô.
– Tuổi tác không quan trọng, sức khỏe mới là chính anh biết không?
– Da. Mà sao cô lại biết tôi khỏe hả cô Loan?
Ông Tư được dịp lật bài luôn, chắc là vài lần như vô tình chạm cái của nợ cương cứng lên mông Loan vài lần trước đây. Ông Tư thừa biết điều đó đối với phụ nữ khát tình tuổi như Loan lại phải sống xa chồng như thế này. Ngày sắp có kinh của phụ nữ cũng tăng thêm hưng phấn cho Loan bạo dạn hơn:
– Em đoán thế thôi… mà nhìn thân hình anh ai biết anh sáu mươi nhỉ?
– Dân nông cày cuốc nên vậy cô ạ.
– Phải nói nhìn thân hình anh chả thua gì mấy thanh niên đó.
– Ôi cô khéo khen tôi mắc cỡ lắm cô à.
– Anh Tư cũng biết mắc cỡ à?
– Thì tôi già mà cô bảo như thanh niên thì sao mà không mắc cỡ được.
– Em nói thật đấy.
Người Loan đang nóng dần, hai đầu vú Loan dường như đang cương sau cái cọc xê, hai chân Loan muốn bắt chéo và siết lại để nén cơn thèm khi nói đụng đến những chuyện như thế này với anh Tư nãy giờ.
Ông Tư nghe như Loan đang nuốt nước miếng bèn lên tiếng:
– Cô chắc khát nước để tôi đi lấy nước cô Loan nhé!
– Vâng anh cho em xin ly nước. Mà nói chuyện với anh cũng vui thật đấy.
– Tôi nhà quê, lớn tuổi có học hành như cô đâu mà.
– Thế mà em lại thích những người quê mùa như anh đó.
– Có gì đâu cô, nhà quê là thế.
– Em thích tính chân thật của anh nữa. Chứ không như…
Chợt Loan ngừng lại không định nói tiếp chuyện những người đàn ông khác thường hay tán tỉnh Loan trước đây, chỉ toàn lợi dụng thôi.
– Thế cô định cho tôi về thăm nhà chưa hả cô Loan?
– Bộ nhớ vợ thật đấy à?
– Cô đùa dai thật đó, tôi nhớ mấy đứa cháu thôi, còn bả thì già khú đế rồi còn gì.
Ông Tư lại đỏ cả mặt vừa trả lời vừa bối rối hai tay tự xoa vào nhau rồi để xuống chạm lên đáy quần nơi con cặc ông cũng nứng cương lên nãy giờ vì câu chuyện vợ chồng và mùi nước hoa thơm nồng hấp dẫn của Loan kế bên.
– Để em xem sắp xếp cho anh về thăm nhà sớm nhất, có gì em báo anh nhé?
– Dạ cảm ơn cô trước.
– Có gì đâu anh, đó là nhu cầu mà anh.
Khi nghe đến chữ “nhu cầu” ông Tư bừng bừng nóng cả mặt, tim ông đập mạnh làm Loan ngồi kế bên nhận ra, ông Tư đứng lên đi lại phía bếp mà không giấu được con cặc đội lớp vải quần đùi mỏng một đùm thật to phía trước và Loan cũng nuốt nước miếng và đỏ mặt hứng tình, nước dưới lồn đã ra ướt hơn, nó nhớt nhát khó chịu. Bỗng dưng Loan muốn ôm anh Tư để hít cái mùi đàn ông và muốn cái dương vật kia cạ lên mu lồn đang nứng của mình.
Nhưng Loan kịp dừng lại được vì ý nghỉ táo bạo của mình, Loan đi vội ra cổng để tránh cái nhìn của anh Tư. Rồi ông Tư cẩn thận mặc chiếc quần dài dắt chiếc xe cho Loan ra cổng. Hai người nhìn nhau không nói, có lẽ Loan hơi bối rối trước anh mắt nhìn khá tội nghiệp của anh Tư.
Trên đường Loan chợt thấy có lỗi với chồng vì những ý nghỉ hư hỏng như thế. Loan tự hứa sẽ cố quên và lấy công việc làm niềm vui…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Ông bảo vệ |
Tác giả | thichmbhanoi |
Phân loại | Chưa phân loại, Sextoy, Truyện 18+, Truyện bóp vú, Truyện bú cặc, Truyện bú lồn, Truyện bú vú, Truyện sex dài tập, Truyện sex ngoại tình |
Ngày cập nhật | 06-07-2024 22:48:17 |