Những mảnh ký ức
Bước ngoặt tình yêu khi con duyên đùng đùng xuất hiện trước cửa lớp tôi, lớp đã không có gái rồi nó lại đứng giữa cửa dòm dòm tìm tôi làm bọn con trai hú inh ỏi, tôi phải chạy ra kéo nó đi để đỡ ồn áo, kéo nó ra cầu thang…
– Bà sang đây làm gì đấy? – Sao tôi không gọi được cho ông vậy? – Nay vội quá quên dt ở nhà có việc gì à? – Tối rảnh không, đi sinh nhật bạn tôi đi… – Thôi éo rảnh nó mời bà chứ mời tôi đâu… – Việc gì đi với tôi, giới thiệu cho toàn em xinh… – Thật á, mấy giờ ở đâu? – Đấy thấy gái là tớn lên, 6h tôi qua nhà ông rồi đi nha, nhớ ăn mặc đẹp vào…
Có gái là đi liền 6h nó qua thật để xe ở nhà mình lấy xe mình chở nó, nay bày đặt mặc váy, người có 1 mẩu à…
– Giờ đi đâu… – Ông cứ ra sau bến xe mỹ đình rồi tôi chỉ…
Mặc váy ngồi vắt sang 1 bên tôi cứ lòng vòng, đi vào ổ gà cho chết mẹ đi, nó phải ôm không ngã…
– Mẹ ông đi kiểu gì đấy… – 2 Quả bưởi của bà cứ tì vào lưng tôi không tập trung được… – Mất nết…
Nói thế chứ nó vẫn tì bưởi vào vai mình, đến mỹ đình thì nó chỉ mình vào quán karaoke…
Xuống xe thì cách nam thanh nữ tú đầy đủ cả rồi, các con mẹt í ới check in các kiểu, mình thì quen ai đâu chỉ gật đầu chào cả thôi, không chúng nó lại hội đồng thì mệt…
– Ai đây mày? Người yêu à, một con bé hỏi duyên… – Mày nghĩ gì nó mà là người yêu tao à, bạn thôi, bố con chó làm như nó đẹp lắm vậy… – Thế có người yêu chưa, giới thiệu tao đi, nó nói nhỏ với con duyên mà nhỏ éo gì mình cũng nghe thấy… – Ui ế lắm thích thì tự xin số đi…
Con kia cứ nhìn mình chằm chằm từ đầu đến chân, như sinh vật lạ vậy, mà công nhận nhiều gái đẹp thật, đúng là bọn phố nó có style riêng chứ không nửa mùa, con duyên kéo mình đi cùng nó, hôm nay sinh nhật 1 con nào đó thật cũng thổi nến cắt bánh như thật, rồi thằng người yêu lên tặng quà, mà lạ nha, toàn thấy bọn đi tay không chả mấy đứa có quà đâu, hơn chục mạng chứ ít gì, rồi thi nhau hát hò con duyên cứ bảo mình hát, chả nhẽ hát để dẹp đám đông, thôi làm bài mùa đông không lạnh vì quán có điều hòa lên mùa đông không lạnh thật…
Xong xuôi đi về ai về nhà đấy, mà éo thấy con duyên giới thiệu bạn nào cho hãm về nt cho nó ngay…
– Dmm bảo giới thiệu bạn cho tao mà không giới thiệu à… – Ôi đệt bạn quên, mày có nhìn thấy đứa đeo kính cận không… – Có mấy đứa đeo kính mà… – Nó đeo kính cận mà cao cao, mặc quần chứ không phải váy đâu, đi giày búp bê đó… – Con đấy á, xinh vậy mày… – Uk đó, tao sợ mày không tán được đâu… – Ừ, tao cũng nghĩ vậy hotgirl à, xinh thật lại cao nữa… – Nó học gần trường mình đấy… – Trường gì? – Nghệ thuật trung ương, quán karaoke nhà nó đấy… – Đệt bảo sao hát hay vãi, không còn con khác à, con này tao với sao được… – Có mỗi nó chưa có người yêu ý… – Thôi xong, đưa nick fb nó đây xem nào… – Vào bạn bè tao tìm nick Tokuda nhé…
Vãi nhái đúng chuẩn hotgirl mấy nghìn theo dõi, đăng ảnh cũng mấy không like, gái nghệ thuật có khác, toàn thấy hát hò mặc đẹp thôi, nhìn mà nhỏ dãi, thôi cứ gửi lời kb xem sao, nhưng mà đen, em nó cmt ầm ầm mấy cái ảnh mới check in xong mà em nó không đồng ý kết bạn…
Bẵng đi 1 thời gian, thì gặp con duyên ở căngtin…
– Tình hình sao rồi cu… – Cái gì sao? – Thì tán em Thu đó… – Đệt, gửi kết bạn còn không đồng ý thì tán gì? – Kém thế sao không bảo là bạn tao, hay giờ tao gọi nó qua đây nhé… – Thôi điên à ngại vãi… – Ngại gì, để tao gọi…
Nó cầm đt gọi cứ ừ ừ ok chả biết nói chuyện gì…
– Nó đang bận học, trưa rảnh thôi, trưa đi ăn với tao cả nó không… – Thôi ngại lắm… – Ngại gì, hôm nay mày cũng biết ngại à… – Uk thôi cũng được về đợi tao, cảm thấy tự ti 1 chút vì em nó tầm cao hơn mình, nhờ duyên động viên lên tự tin lên tí…
Ra về cùng cái duyên ra cổng thấy nó vẫy tay hú hú, thì ra bạn nó đứng bên kia đường…
– Chờ tao lâu không cu, con duyên hỏi… – Lâu vãi ra, làm tao tưởng leo cây rồi, đù em thu cũng bá đạo ra phết, thấy mình cũng dừng xe ở đó em thu cũng liếc liếc nhìn kiểu đâu tự nhiên có thằng ất ơ nào đứng đây… – Giờ đi ăn gì đây, con duyên hỏi… – Đi ăn bún đậu mắm tôm đi… – Vãi mày… – Ăn cho thơm, chiều cả lớp ngửi… – Thôi tìm quán nào gần gần ăn chứ chiều tao còn học…
Thế là bọn nó đi không để ý gì đến mình nữa, bọn này khốn nạn vãi. Đành lẽo đẽo theo sau, phi tận ra láng ăn bún cá, vãi cả gần của chúng nó về mẹ nhà mình còn nhanh hơn…
Thấy mình cứ lẽo đẽo theo sau, thu kiểu nghi ngờ…
– Ơ ai đây? Thắc mắc hỏi con duyên… – Bạn tao, hôm sinh nhật con hằng đi cùng đó không nhớ à… – À à bảo sao nhìn quen quen, chào bạn nhé, thu nở nụ cười chào mình… – Uk chào bạn, mình cũng chào lại cho lịch sự…
Giờ mới nhìn kỹ thu xinh thật cao bằng mình luôn 1m7 tóc nhuộm nâu nâu uốn xoăn, quần cạp cao sơ vin sơ mi trắng giày thể thao, mà thế éo nào vẫn ế nhỉ, hay nó không thích trai less à…
Ăn 3 người mà chúng nó nói chuyện như có 2 người với nhau vậy, như không có mình ở đây, mãi con duyên mới nhớ ra mình…
– Đây tao định giới thiệu thằng này cho mày đây, con duyên chỉ vào mình… – Bạn này á… – Uk mày thấy sao… – Sao chăng gì, bạn có vẻ ít nói nhỉ…
Vãi cả ít nói, 2 má có cho con nói câu nào đâu mà ít với nhiều…
– Nó thấy gái đẹp lên ngại… – Ngại thì sao tán được gái bạn ơi… – Hì hì, mình chỉ biết gãi đầu cười… – Bạn ngại thì kết bạn fb với mình về nói chuyện, thu đề nghị… – Mình gửi kết bạn cho bạn rồi mà bạn chưa đồng ý… – Thế à, tại nhiều người kết bạn quá mình không để ý, nick bạn là gì để mình đồng ý… – Maria ozawa đó…
Sau 1 hồi thì em nó cũng đồng ý và nói chuyện cởi mở hơn, hỏi thăm gia đình các kiểu, nói chung là nhìn lạnh lùng nhưng thân cũng dễ gần và thoải mái, cũng nói tục chửi bậy như mọi người thôi.
28 – 3 Là sinh nhật mẹ phương ở nhà, mình phi xe về cho mẹ bất ngờ không báo trước và mua quà luôn…
1h mới về tới nhà thấy đóng cửa phi ra hàng cũng thấy đóng cửa luôn, đen vậy trời, muốn tạo bất ngờ mà cũng không có được lại phải gọi cho mẹ xem mẹ đâu, thì ra mẹ đưa em đi học…
Đứng ở đường 1 lúc thì mẹ về.
– Ơ sao tự nhiên về thế… – Thế mẹ không biết hôm nay ngày gì à? – Ngày gì? Mẹ ngu ngơ hỏi… – Hôm nay sinh nhật mẹ đấy… – Ui giời, từ trước đến nay làm gì có sinh nhật mà nhớ… – Thì năm nay có nè, con tặng mẹ, chúc mẹ luôn luôn xinh đẹp và thành công nhé mẹ yêu… – Hihi cảm ơn con mẹ ngại ngùng nhận bó hoa và hộp quà… – Mẹ vào mở quà con tặng đi… – Thôi để mẹ mở cửa hàng đã… – Tí nữa mở sau, mẹ vào trong mở quà đi…
Mẹ vào trong tôi nhanh tay dắt xe và đóng cửa lại, 1 lúc không thấy mẹ ra tôi mới vào trong xem sao…
– Mẹ ơi, sao rồi, tôi đứng ngoài cửa nhà vệ sinh gọi mẹ… – Mẹ thấy sao sao ý… – Sao là sao, mẹ mở cửa con nhìn nào…
Mẹ mới mở cửa hé hé ra, rồi mẹ thò đầu ra nhìn bên ngoài…
– Sao lại tặng mẹ cái này kỳ quá… – Đâu mở ra con nhìn xem…
Tôi không tin vào mắt mình nữa, cái váy ngủ gần như nhìn hết bên trong luôn, tôi không nghĩ nhìn được thế đâu, trong đầu nghĩ là nó mỏng mỏng thôi vì mặc trên manocanh thấy bt sexy chút thôi, tôi đứng hình nhìn mẹ, mẹ thì ngượng ngùng không dám ra, mẹ mặc áo lót đỏ quần đen, nhìn thấy nửa vú mẹ ngoài áo và không biết cái đen đen bên dưới có phải lông không vì thấy mờ mờ…
– Khiếp gì mà hở hang vậy ngại chết… – Hi đẹp mà… – Đẹp gì mà đẹp, nhìn thấy hết à, cái mắt anh kìa cứ hau háu ý, thôi để mẹ thay đồ… – Từ từ đã để con ngắm tí…
Không nói hết câu mẹ đã đóng cửa sau lớp kính mờ mờ thấy mẹ đang tụt váy thay quần áo vào lúc đó nứng hết cỡ vì thấy mẹ sexy định lao vào hấp diêm may kiềm chế được…
– Anh mua gì kỳ cục, ai dám mặc… – Đẹp mà mẹ, mẹ mặc bố khỏi chê luôn… – Có mà bố anh băm ra đó, anh mang đi đâu thì đi… – Thôi mẹ cứ giữ lấy, chứ con mang được đi đâu, dù gì cũng mua rồi… – Từ sau đừng mua mấy cái này nữa phí tiền…
Mẹ ra mở cửa bán hàng, khách vào lấy hàng đổ hàng chả rỗi lúc nào…
3h lại phi lên HN cho sớm chứ vẫn phải học bình thường…
– Cảm ơn con nhớ sinh nhật mẹ nha… – Hihi không có gì… – Chả ai nhớ đâu, mỗi con nhớ đấy, cảm ơn con vì món quà nữa, mẹ ngại ngùng… – Thôi con đi đây, tôi ôm lấy mẹ tạm biệt, tiện tay bóp mông cái rồi chạy ra ngoài… – Bố cái thằng khỉ, mẹ chửi nhưng vẫn cười…
Lại lên HN cuộc sống cứ bình thường ngày đi học, tối không đi chơi với trang thì ở nhà nói chuyện dâm dâm với mẹ, mẹ cũng rất thích thú, còn em thu thì coi như toạch đi nt cho em nó thì cứ ậm ờ có khi nt mấy tiếng sau mới tl luôn chán, ngọn cỏ ven đường làm sao với được mây…
Tôi với trang thì vẫn địt nhau thường xuyên không chán, hè thì tôi không về quê mà sang chỗ ông anh bên mỹ đình phụ việc, nói phụ chứ biết éo gì đâu chủ yếu đến xem họ làm, tìm hiểu thêm về ôtô thôi, đi làm về thấy bà nào lạ hoắc trong nhà…
– Ơ cô là ai? – Cháu là hiếu à? Cô mới được cô dung mượn giúp việc… – Vậy à, cháu không biết… – Cô tên gì nhỉ… – Cô tên xuyến…
Cô xuyến là kiểu anh em họ hàng xa gì với mẹ đó, người quê thái bình, quỳnh phụ cỡ hơn 50 chân chất quê. Tôi mẹ về cũng giới thiệu qua cho tôi biết…
– Sao mẹ không bảo con, thuê giúp việc làm gì… – Giờ mẹ bận đi suốt, mấy việc linh tinh trong nhà không làm được, hoàn cảnh cô cũng khó khăn, lên mượn cô giúp việc nhà… – Vâng cũng được, chứ mẹ đi làm về lại làm cũng vất vả… – Đấy anh có thương mẹ đâu, suốt ngày đi chơi…
Từ lúc có cô xuyến đến mẹ mặc kín đáo hơn trước không như thời gian trước, 2 mẹ con cũng ít riêng tư để nói chuyện…
Thỉnh thoảng về quê thăm mẹ ở nhà, mẹ vẫn béo tốt…
Sinh nhật mẹ dung thì mẹ mời đông lắm toàn giáo viên trong trường bạn bè cũng nhiều, tôi tặng mẹ cái dây chuyền mà cũng là tiền của mẹ chứ tôi làm gì có số tiền lớn thế…
Tôi và thu thì có tiến triển hơn chút, em cũng hay nt với tôi đi đâu thì rủ con duyên đi cùng…
Năm 2 đang thực tập ở vĩnh phúc thì nhận được điện thoại của bố…
– Đang ở đâu đấy con, có về nhà được không? – Có việc gì thế ạ? – Bố mẹ có việc muốn nói với con, con thu xếp về sớm nhé…
Tôi tức tốc bắt taxi về luôn cho nhanh, cảm thấy nóng ruột, về tới nhà thì thấy bố tôi ngồi đó không thấy mẹ với em đâu…
Tôi ngồi bàn với bố, ánh mắt bố buồn buồn nhìn xa xăm…
– Con dạo này vẫn khỏe chứ… – Dạ con vẫn ổn, ở nhà có chuyện gì sao… – Giờ con cũng lớn rồi, chuyện lớn nhỏ trong gia đình cũng lên nói cho con biết, bố mẹ cũng nuôi 2 con lớn từng này rồi, bố mẹ cũng bươn trải để có cuộc sống như hôm nay, ra ngoài đời bố không giữ vững được lập trường để mẹ con con phải khổ, bố không tốt, bố mẹ có duyên mà không có phận, gọi con về đây bố mẹ cũng đã nói chuyện với nhau rồi mà vẫn không có tiếng nói chung… – Là sao ạ… – Là bố không tốt, bố có người đàn bà khác bên ngoài, bố không phủ nhận sai lầm của mình, giờ cũng không còn cách nào nữa, mong con hiểu cho bố mẹ… – Vậy mẹ và em giờ ở đâu rồi ạ… – Mẹ với em ở bên ngoại, con qua đó nói chuyện với mẹ chút đi…
Lập tức phi sang nhà ông ngoại, không khí buồn bã bao phủ căn nhà, không ai nói với ai mỗi người 1 chỗ thằng em thơ ngây thì chưa hiểu chuyện lên vẫn vô tư…
– Con mới về à, mẹ tôi nhìn thấy tôi vào nhà… – Tại sao chứ, sao không ai nói gì cho con biết… – Mày hỏi bố mày đấy, còn gì để nói không… – Cái gì cũng từ từ bình tĩnh chứ, mới giải quyết được chứ… – Giải quyết cái gì nữa, ông ý có con với con khác rồi, mày giải quyết kiểu gì, mẹ tôi khá gay gắt…
Thôi vậy thì toang rồi giải quyết gì nữa, nói chuyện sơ qua thì bố tôi cặp với 1 bà bán vật liệu xây dựng thế nào lại để có bầu, bà kia đến bắt vạ, chồng bà ý chết rồi, có 1 đứa con gái mấy tuổi đó. Đúng là không còn cách nào ngoài cách đường ai lấy đi thôi, ngày ra toà tôi không có mặt tôi cũng không muốn có mặt chứng kiến cảnh gia đình phân li, bố tôi chấp nhận phần thiệt về mình dành phần lớn tài sản cho mẹ con tôi, thằng em ở với bố, tôi ở với mẹ. Thời điểm đó tôi cũng bị stress mẹ nuôi cũng động viên, bạn bè cũng biết và đặc biệt là thu em động viên tôi khi hoàn cảnh của em cũng tương đối giống tôi khi 2 trái tim đồng cảm thì dễ nói chuyện hơn, và tôi tiến gần hơn thu không còn khoảng cách như trước, đã đi chơi riêng với nhau nhiều kiểu trên tình bạn dưới tình yêu. Với trang thì tôi thấy chán dần em không hiểu cho tôi mà suốt ngày đòi đi chơi, chưa nói chia tay mà khoảng cách tự xa dần…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Những mảnh ký ức |
Tác giả | Chưa xác định |
Phân loại | Chưa phân loại, Đụ cave, Đụ máy bay, Đụ mẹ bạn, Đụ mẹ ruột, Truyện loạn luân, Truyện sex dài tập |
Ngày cập nhật | 24-05-2024 08:52:15 |