truyensexngan.net > Chưa phân loại > Người ba bị cắm sừng

Người ba bị cắm sừng

Phần 12
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Một tháng sau, vào một buổi sáng thứ Bảy, khi tôi vẫn đang ngủ thì mẹ tôi nhẹ nhàng đánh thức tôi dậy.

“Chồng ơi, dậy đi.”

Tôi mở mắt ra thì thấy mẹ tôi đã làm sẵn bữa ăn sáng. Tôi vào phòng tắm làm vệ sinh rồi ra ngoài. Mẹ đặt đồ ăn lên bàn và hai mẹ con tôi cùng ăn. Trong khi ăn và trò chuyện, mẹ tôi nói là bà muốn mua đồ và yêu cầu tôi cùng đi. Tôi đồng ý.

Tôi đi cùng mẹ đến một vài trung tâm mua sắm lớn, cuối cùng chọn được vài bộ quần áo tươm tất. Khi tôi đến quầy thanh toán thì thấy mẹ tôi đang trò chuyện với một người phụ nữ. Thấy tôi đến, mẹ tôi nói với cô ta:

“Đây là con trai cô, Tiểu Văn.”

Tôi nhìn mẹ tôi với vẻ ngạc nhiên. Mẹ tôi ngay lập tức kéo người phụ nữ lại cạnh tôi và nói:

“Tiểu Văn à, đây là Tiểu Ly, con gái của bạn mẹ đó. Chúng ta đã không gặp nhau cách đây ba năm rồi!”

Tôi chợt hiểu ra tại sao mẹ tôi không dám gọi tôi là chồng! Tôi lập tức đưa tay ra và nói xin chào, gọi cô ta là ‘chị’. Cô ta cũng bắt tay tôi và nói với mẹ tôi:

“Tiểu Văn lớn quá hả cô. Con nhớ khi nhìn thấy lúc nó còn nhỏ mới 10 tuổi, khi mừng sinh nhật. Giờ nó đã là một cậu bé đẹp trai rồi.”

Tôi chăm chú nhìn người chị này. Chị ta khoảng 20 tuổi, đôi mắt to, tóc dài. Chị cao khoảng 1m6, rất đẹp, làn da không tệ chút nào, trông thật đáng yêu. Tôi mỉm cười nói:

“Lúc đó em còn là một đứa bé. Còn chị? Đừng nói là chị giống như bây giờ nhé.”

Chị cười vui vẻ:

“Chị lớn hơn em 4 tuổi đó.”

“À, em tưởng chị cao lắm là 18 tuổi thôi. Trông chị rất trẻ.”

“Em nghĩ xem, chị đi làm còn em giờ mới đang học trung cấp thì chị làm gì ở độ tuổi đó.”

Chị nói và cười thật tươi. Tôi cười đáp lại:

“Không, hiện em đang học về vi tính, sau này em sẽ giúp chị khi có vấn đề gì về máy vi tính.”

“À, hiện chị không có máy vi tính. Nhưng chị sẽ tìm em khi nào có tiền mua máy nhé.”

“Bây giờ máy vi tính đâu có đắt đỏ gì.” Mẹ tôi nói xen vào.

Dường như chị hơi mập mờ khi nói:

“Con thậm chí không có nổi vài trăm đô la trong một tháng, không còn tiền để ăn và thuê nhà. Con cũng muốn có một cái máy vi tính để có thể học, nhưng kinh tế chưa ổn.”

“Ồ vậy sao!” Mẹ tôi nói. “Hiện giờ con sống ở đâu?”

Mẹ tôi tiếp tục hỏi chuyện như thể quên mất rằng chúng tôi nên rời đi.

“Con đang mướn một căn nhà cùng nhỏ bạn. Ở Hạ Môn, con phải dậy sớm mỗi ngày để đi làm tại bệnh viện Trung Sơn.”

“Sao lại mướn chỗ đó cho xa thế?” Mẹ tôi hỏi.

“Ở đường phía đông Trung Sơn hả? Không xa nhà mẹ con em lắm. Chị làm gì trong bệnh viện? Chị là bác sĩ phải không?” Tôi thản nhiên nói.

“Chị không phải là bác sĩ, mà là y tá. Mà nhà cô ở đó hả?” Chị hỏi lại mẹ tôi.

“Không, nhưng nhà cô ở rất gần đây.”

“Cô có nhà ở Nam Kinh à?”

“Ừ, mẹ con cô mua một ngôi nhà cũ.”

“Wow! Con thực sự ghen tị với cô đấy. Ồ, còn chú đâu hả cô?”

“Ổng mất rồi, bị tai nạn giao thông.” Mẹ tôi lẩm bẩm.

Ngay khi nghe mẹ tôi nói vậy, chị mở to mắt và nói:

“Ồ, làm thế nào… con xin chia buồn với cô.”

“Không có gì, mọi chuyện đã qua rồi.” Mẹ mỉm cười.

Tôi nghĩ kiểu này họ vẫn muốn tiếp tục trò chuyện nên nói với chị:

“Đã gần tới giờ ăn trưa rồi, hay là chị đi ăn trưa với mẹ con em đi?”

Mẹ tôi dường như cũng thấy rằng đứng đó trò chuyện là không tốt, nên nói với chị:

“Tiểu Ly này, hay là đi ăn với mẹ con cô nhé. Con muốn ăn gì?”

“Ồ, mẹ em cứ đối xử như với em vậy, thôi đi nào chị Tiểu Ly.”

“Vậy thì đi ăn nhẹ thôi.”

Chị nói với một nụ cười, và tôi thấy rằng chị cười có má lúm đồng tiền trông rất có duyên.

Chúng tôi bắt taxi đi tìm một nhà hàng. Trong khi ăn, chúng tôi tiếp tục trò chuyện. Mẹ tôi hỏi chị Tiểu Ly đã có bạn trai chưa. Chị nói rằng đã có và chia tay cách đây không lâu. Họ nói chuyện rất vui vẻ, và tôi ít khi xen vào, chỉ nhìn họ cười nói với nhau. Dần dần tôi thấy chị rất dễ thương, một cảm giác thuần khiết ngọt ngào của cô gái mà mẹ không có.

Sau đó, khi chị Tiểu Ly đi vô phòng vệ sinh, mẹ tôi đột nhiên hỏi tôi:

“Chồng yêu này, anh thấy nếu Tiểu Ly sống chung trong nhà mình có được không? Con bé sống ở bên ngoài không tốt lắm. Bên cạnh đó, nhà mình còn dư rất nhiều phòng. Có nó ở chung nhà thì em sẽ vui hơn, vì khi anh ra ngoài còn em ở nhà thật buồn chán.”

Tôi không biết có phải vì lời nói của mẹ tôi hay vì ban đầu tôi đã có ý tưởng này, và tôi đồng ý với mẹ ngay lập tức.

Khi chị Tiểu Ly ra ngoài thì mẹ tôi nói với chị:

“Tiểu Ly này, cô thấy con sống một mình ở ngoài không tốt vì con là con gái. Hay là chuyển về ở chung với nhà cô, vừa an toàn lại thuận tiện cho con đi làm nữa.”

“Ồ, chuyện này thì… làm phiền với gia đình cô quá.” Chị khẽ nói, đưa mắt nhìn sang tôi.

“Ấy, sao lại phiền. Em sợ chị không thích sống cùng gia đình em, hay là có ai trong nhà em ăn thịt chị!” Tôi nói một cách vui vẻ.

“Không, không phải vậy… chị sợ là không đủ tiền thuê nhà thôi.”

Mẹ tôi nghe chị nói vậy liền cười ha hả và nói:

“Cô gái ngốc nghếch này, bộ cô bắt con trả tiền thuê nhà hay sao? Ha ha ha…”

Tôi cũng không nhịn được, vừa cười vừa nói:

“Haha… gia đình em chỉ yêu cầu chị vô ở chứ không yêu cầu chị thuê.”

“Vậy không tốt lắm.” Chị thì thầm.

Thấy chị ngại ngùng nên tôi gợi ý:

“Chị vẫn phải trả tiền thuê, 10 đô la một tháng. Không mặc định, em sẽ đưa nó cho mẹ vào ngày đầu tiên mỗi tháng.”

Mẹ mắng tôi và nói:

“Thật vớ vẩn. Tiểu Ly, đừng có nghe nó nói. Cô không muốn lấy tiền của con đâu. Chẳng qua cô sợ con sống ở bên ngoài không được an toàn. Nhà cô còn nhiều phòng trống, con cứ đến ở. Mà nhà cô cũng có máy vi tính nữa.”

“Vậy con sẽ làm phiền gia đình cô rồi.” Chị mỉm cười ngượng nghịu trông rất dễ thương.

“Đừng khách sáo nữa, ngày mai khi con sẵn sàng, cô sẽ gọi cho con. Đưa số điện thoại của con cho cô đi.” Mẹ nói.

“Con không có điện thoại di động. Để con đưa địa chỉ với số điện thoại nhà con đang thuê rồi sẽ gặp cô vào ngày mai.”

“Vậy ghi lại số điện thoại của cô nè. Mai gặp lại nha.”

“Cảm ơn cô.”

Sau bữa ăn, chúng tôi hẹn gặp nhau lúc 9 giờ sáng mai rồi chia tay. Hai mẹ con tôi trở về nhà. Tôi hỏi mẹ:

“Vợ ơi, tại sao em giúp chỉ? Có phải là điều tốt khi chỉ đến ở nhà mình không?”

Mẹ kéo tôi xuống và nói:

“Chồng à, mặc dù mẹ anh giờ là vợ anh, nhưng em đẻ ra anh đó nhé. Một ngày nào đó em sẽ già đi, nên em hy vọng anh có thể tìm thấy một người vợ khác, một người vợ thực sự sẽ đồng hành cùng anh.”

Mẹ tôi nói nghe thật dễ dàng, nhưng tôi đột nhiên nhảy dựng lên và nói:

“Em nghĩ gì vậy? Em có muốn là vợ anh không?”

Mẹ tôi mỉm cười và nói:

“Em đã hứa với anh và đã đeo nhẫn của anh. Em sẽ luôn là vợ anh để phục vụ anh. Nhưng em muốn anh tìm kiếm một người vợ theo đúng luật pháp đi cùng anh trong suốt quãng đời còn lại, giúp anh có con. Anh hiểu không? Chúng ta sẽ luôn là vợ chồng của nhau. Ngay cả khi anh kết hôn sau này, em sẽ tiếp tục là người vợ của anh, và luôn làm trách nhiệm vợ chồng đối với anh. Miễn là anh vẫn cần em.”

“Không, không! Anh sẽ cưới em làm một người vợ trong đời mình. Vậy là ngay từ đầu, em định giúp chị Tiểu Ly làm vợ cho anh?”

Nói xong tôi lấy điện thoại ra và nói:

“Anh sẽ bảo chỉ không đến nhà mình theo cách này.”

Sau đó tôi bấm số điện thoại. Mẹ giật lấy điện thoại và nói:

“Tiểu Ly là một cô gái tốt. Nhưng em để cho nó đến ở đây không phải là vậy. Trước tiên hai người cứ kết hợp tình cảm xem sao. Em thực sự muốn giúp đỡ Tiểu Ly mà thôi. Trường hợp nếu hai người hợp nhau thì tốt. Ngay cả khi anh không tiếp xúc với cô gái nào thì đó là một điều tốt để hiểu tâm lý của cô gái. Anh sẽ có thêm kinh nghiệm để tiếp xúc với con gái trong tương lai.”

“Nhưng anh…”

Tôi chưa kịp nói hết câu thì mẹ tôi đã nói:

“Không, hiện giờ em không muốn anh yêu Tiểu Ly. Em không biết nó suy nghĩ gì. Bên cạnh đó, đây chỉ là suy nghĩ của em. Em không biết cách thực hiện. Hãy nhìn tình huống thực tế mà xem. Nhà mình có hai phòng bên cạnh phòng ngủ của mình. Từ ngày mai chúng ta sẽ sống riêng nhé.”

Khi thấy tôi buồn bã, mẹ nói với tôi:

‘Được rồi anh yêu, mình không thực sự sống riêng đâu. Còn có một cái ban công ở phòng ngủ của mình với phòng bên cạnh đó. Chỉ cần bỏ cái tủ trưng bày ở giữa ban công và làm một tấm rèm ở đó. Không, có thể là… Vậy nên bề ngoài thì khác, nhưng còn ban đêm thì sao?

“À, phải vậy chứ. Hehe.” Tôi nghe tiếng mình cười hạnh phúc.

“Vậy còn chờ gì mà không đi tìm thợ ngay?” Mẹ nói với một nụ cười.

Sau đó tôi ra ngoài tìm thợ. Một tiếng sau, tôi trở về nhà với một người thợ từ một công ty trang trí nội thất. Anh ta trạc tuổi ba mươi. Mẹ đã dọn phòng chúng tôi và phòng chị Tiểu Ly, người mẹ ướt đẫm mồ hôi. Chúng tôi giải thích vị trí lắp đặt tấm rèm cho anh thợ và giúp anh ta di chuyển tủ trưng bày vào phòng tôi.

Để cho thợ làm việc, hai mẹ con tôi đi xuống cầu thang. Nhìn mẹ đổ mồ hôi, tôi nói mẹ tôi cứ nghỉ ngơi trước. Nhưng mẹ nói là phải giúp tôi dọn sạch phòng, và tôi nên mua thêm hai cái giường và đồ đạc. Tôi nói:

“Con sẽ dọn phòng nhanh thôi, mẹ cứ rửa ráy trước đi. À, mà mẹ có muốn ra ngoài và mua đồ nội thất với con không?”

Sau khi đẩy mẹ vào phòng tắm, tôi uống nước và nghỉ ngơi. Một lát sau, tôi nghe có tiếng khóc của mẹ tôi.

“Chồng ơi, em quên lấy quần áo, đi lấy giúp vợ cái.”

Tôi vào phòng ngủ, đến tủ quần áo lấy đồ cho mẹ tôi. Nhưng đột nhiên tôi có một ý tưởng. Tôi muốn mẹ tôi mặc đồ gợi cảm. Từ khi đến Nam Kinh, mẹ chưa mặc đồ gợi cảm nào. Do đó tôi lấy một bộ đồ lót bằng lụa màu đen, một áo thun cụt tay bằng lụa màu trắng, và một chiếc váy siêu ngắn với một đôi vớ lưới hở màu đen, rồi vào phòng tắm đưa cho mẹ. Mẹ tôi đã tắm xong, đang đứng trần truồng và lau khô người. Tôi đưa quần áo cho mẹ thì mẹ nói:

“Ồ, sao anh lại lấy mấy thứ này?”

“Cái gì? Đồ này thì đã sao?”

“Cái váy này… nó hơi ngắn. Mặc ở nhà thì được, nhưng đi ra ngoài thì không. Sao anh không lấy bộ đồ nào khác?”

“Tại sao em không dám mặc? Một cơ thể đẹp thì sẽ được nhiều người ngưỡng mộ, không thì lãng phí quá.” Tôi đáp.

Mẹ tôi bĩu môi và nói:

“Mọi người chắc chỉ có anh thôi.”

Tôi mỉm cười đáp lại:

“Vậy thì anh muốn nhìn thấy người vợ xinh đẹp và gợi cảm của mình mặc đồ gợi dục. Mặc nó đi. Lại đây để chồng em giúp cho nào.”

Tôi giúp mẹ tôi mặc quần áo. Mẹ ngoan ngoãn làm theo ý tôi. Khi mặc đồ lót vào, tôi thấy lông lồn của mẹ tôi hơi dài nên bảo mẹ chờ chút. Tôi lấy dao cạo điện và giúp mẹ cạo lông lồn. Mẹ nói:

“Anh cẩn thận quá nhỉ.”

“Anh thích nó trắng trẻo và dịu dàng.”

“Ồ, vậy em không để một ít lông được sao? Em thích cảm giác lông lồn em trên mép khi anh địt em.”

Tôi gật đầu và nói:

“Ừ, thì lần sau anh chìu.”

Mẹ tôi nghỉ ngơi một lát thì tôi bảo mẹ vào phòng tôi để giúp sắp xếp đồ đạc. Trên thực tế, tôi gọi mẹ vào giúp bố trí căn phòng chỉ là cái cớ. Chủ yếu là tôi muốn ngắm cơ thể của mẹ tôi được phơi bày hiệu quả dưới bộ đồ gợi dục.

Khi mẹ vào phòng tôi, anh thợ vẫn đang mắc rèm cửa. Khi nhìn thấy bộ trang phục gợi dục của mẹ tôi, tôi thấy anh ta nhìn chằm chằm vào bà trong giây lát.

Vào lúc 6 giờ tối, chúng tôi đã sắp xếp mọi thứ. Sau khi ăn tối xong, chúng tôi cởi quần áo và vào phòng tắm. Tôi rửa ráy cho mẹ tôi trước, kỳ cọ vú, mông, đùi và lồn mẹ. Một lát sau, mẹ tôi bắt đầu nứng lồn nên nước lồn chảy ra ngày càng nhiều. Mẹ bảo tôi nằm xuống, rồi mẹ mở chân ra, cầm cặc tôi nhét vào lỗ lồn bà. Mẹ địt tôi một hồi rồi tôi ôm mẹ lên và giữ mông mẹ để cho hai chân của mẹ ở hai bên eo tôi. Tôi nắc một lát thì dìu mẹ vào phòng khách.

Đặt mẹ xuống bàn, tôi nhấc chân mẹ lên và nắc dữ dội. Mẹ tôi cũng rên la to tiếng với nhịp nắc của tôi. Khi mẹ lên đỉnh, tôi háo hức địt mẹ mạnh hơn và cơn cực khoái của mẹ gây kích thích cho tôi. Tôi cũng nắc ào ạt và xuất tinh vào tử cung của mẹ. Chúng tôi tiếp tục làm tình hai lần trong đêm đó.

Khi bắn tinh vào trong lồn mẹ tôi ở lần cuối cùng, thậm chí tôi không rút cặc ra ngoài và cùng mẹ ngủ vùi tới sáng. — Hết —

Tác giả: kiehry

Thông tin truyện
Tên truyện Người ba bị cắm sừng
Tác giả kiehry
Phân loại Chưa phân loại, Đụ lỗ đít, Đụ mẹ ruột, Truyện bú cặc, Truyện bú vú, Truyện liếm đít, Truyện liếm lồn, Truyện loạn luân, Truyện người lớn, Truyện sex ngắn
Ngày cập nhật 19-06-2024 12:57:39
Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Phá con bạn tên Trinh (Update phần 15)
Nữ sinh ngổ ngáo (Update phần 38) - Dạ Vũ
Hai người cô đơn (Update phần 20)
Chuyện đàn bà (Update phần 30) - Vi Thăng Long
Truyện sex Ấn Độ (Update phần 17)
Cho bạn đứa con (Update phần 17)
Tiểu Mai – Quyển 2 (Update phần 220)