Mặt nạ

Phần 15

Ông Sinh nhớ ra anh trai mình tối hôm qua cũng tham gia buổi gặp mặt, dạo này anh trai của ông cũng hay ở nhà vào sáng sớm rồi chiều mới đến tòa soạn nên ông liền bảo anh tài xế đưa mình đến nhà ông Khôi. Khi đến một căn biệt thự lớn nằm cách biệt khu dân cư thì ông Sinh kêu anh tài xế dừng lại. Ông Sinh tiến đến bấm chuông mấy hôm thấy không có ai hồi đáp đang tính trở lại chiếc taxi đi tiếp thì từ trong nhà con bé ôsin nhà ông Khôi chạy ra hỏi:

– Dạ, cháu chào bác. Bác đến tìm ông chủ ạ? – Ừ, đúng rồi, cho tôi hỏi ông ấy có ở nhà không? – Dạ ông chủ cháu đi ra ngoài được một lúc rồi ạ. – Thế ông ấy có nói với cô là đi đâu? Với ai không? – Ông Sinh hỏi dồn. – Cái đó cháu không biết ông ơi. Cháu phận tôi tớ trong nhà sao dám hỏi nhiều thế ạ. – Con bé lắc đầu.

Ông Sinh trở lại taxi, anh tài xế hỏi ông muốn đi đâu nữa mà ông cũng không thể trả lời được. Trong lòng ông lúc này rối bời, mệt mỏi, đến lúc này ông vẫn không thể hiểu nổi tại sao mình lại xuất hiện trong nhà nghỉ, bên cạnh còn là một cô gái nhìn qua là biết chưa đủ tuổi vị thành niên. Chẳng lẽ ông lại say đến mức làm những cái trò ghê tởm mà lúc tỉnh táo có cho gan hùm ông cũng không dám? Những dòng suy nghĩ triền miên chỉ chấm dứt khi anh tài xế hỏi lại ông với giọng thiếu kiên nhẫn:

– Mình đi đâu tiếp anh ơi? – À… cậu cho tôi đến địa chỉ… nhé.

Chiếc taxi dừng lại trước cổng một ngôi nhà 2 tầng khá đẹp, đó chính là nhà của ông Sinh. Đang định mở cửa bước vào nhà như thường lệ ông chợt nhận ra chiếc xe ô tô của ông Khôi đang đỗ tại sân nhà mình. Đúng cái xe đó, đúng cái biển số đó nhưng ông Sinh không thể hiểu vì sao ông Khôi lại đến nhà mình giờ này, con ông thì đi học đến tối mới về, trong nhà lúc này chỉ còn lại Cúc – vợ ông Sinh. Trong đầu ông lúc này nảy sinh những nghi ngờ. Đúng lúc này, lại có một sự việc khiến sự nghi ngờ đó ngày một lớn hơn.

“Bước vào nhà đi, rồi ông sẽ thấy được sự thật”

Một tin nhắn lạ gửi đến máy của ông Sinh làm ông khó hiểu. Kẻ nào đang theo dõi ông, thậm chí biết được ông chuẩn bị bước vào nhà? Ông Sinh quan sát xung quanh nhưng ngoài mình ông đứng ở đây thì tuyệt nhiên bốn phía chẳng có sự xuất hiện của một kẻ lạ mặt nào. Ông Sinh muốn mở chốt cổng thì phát hiện nó đã bị chặn lại bởi một ổ khóa, trong lòng ông lại càng dâng cao sự hoài nghi. Nhìn qua cái hàng rào bên cạnh ông quyết định trèo lên đó một cách nhẹ nhàng.

Trong căn phòng ngủ nằm ở tầng 2 của nhà ông Sinh, bà Cúc thân thể lõa lồ không mảnh vải đang quỳ dưới đất mà bú liếm cái dương vật gân guốc trước mặt. Ả vừa liếm láp cái đầu rùa bóng lưỡng nước nhờn vừa liếc mắt đưa tình với gã đàn ông không ai khác chính là lão Khôi, người mà ả gọi là anh chồng.

– A… anh sướng Cúc ơi… – Sao anh vừa ra… mà cái này vẫn cứng thế… Hihi… – Nghe nhân tình rên rỉ mà ả cười rúc rích, ả càng đánh lưỡi nhanh và mạnh lên cái đầu khấc đỏ hồng… – Aa… Tại… tại Cúc đẹp… Cúc làm anh lúc nào cũng nứng đấy…

Nói xong lão Khôi liền kéo bà Cúc lên rồi hôn rối rít lên đôi môi đỏ mọng của ả. Ả cũng rất phối hợp với cái lưỡi như con rắn của nhân tình. Hôn hít chán chê, lão Khôi túm lấy cái eo của cô em dâu lật ngược lại, kéo bờ mông cong vểnh của ả lên rồi rà rà cái dương vật đã cương cứng lên hết cỡ qua lại cái âm hộ ướt át dâm thủy lẫn tinh dịch lão vừa bắn vào trong đó vẫn còn rỉ ra.

– Á…

Bà Cúc thót người trước cú đâm lút cán của người anh chồng. Dương vật của lão Khôi đi đến đâu mà bà cảm thấy sung sướng đến đó, tuy kích thước của cái dương vật ông anh chồng chiều dài ngang với ông Sinh nhưng được cái nó lại to hơn nên mỗi khi nó thâm nhập vào bên trong ả luôn đem lại cảm giác sung sướng khó tả, đã thế ông Khôi lại rất có kinh nghiệm trong việc làm tình lại càng khiến ả sung sướng đến độ sẵn sàng bỏ qua luân thường đạo lý mà lún sân vào mối quan hệ này.

– Aa… em sướng… á… sướng…

Nghe tiếng rên đĩ thoã của cô em dâu mà lão Khôi càng thích thú. Lão đã sống trong cảnh góa vợ hơn chục năm qua, những lúc thèm quá cũng chỉ biết đến mấy tụ điểm ăn chơi mà giải quyết nhu cầu nhưng mọi thứ đã thay đổi từ ngày em trai lão cưới được vợ mới. Với kinh nghiệm tình trường bao năm, chỉ cần nhìn qua là lão biết cô em dâu mới của mình rất ham muốn chuyện tình dục nhưng đen đủi là lấy phải em trai lão – một kẻ rất ham công tiếc việc.

Cũng chỉ vì quá ham mê công việc mà em trai lão bị vợ bỏ nhưng có vẻ bài học của cuộc hôn nhân đầu tiên không làm ông Sinh thay đổi. Lợi dụng điều đó, lão đã nhanh chóng biến cô em dâu của mình trở thành nhân tình. Những cuộc gặp mặt đông người hoặc có mặt ông Sinh thì lão vẫn giữ thái độ bình thường, thậm chí có phần hơi khó chịu đúng như tính cách lão Khôi bao năm qua nhưng khi chỉ còn hai người thì chẳng còn cái gì ngăn cản đôi gian phu dâm phụ lao vào nhau như thiêu thân.

Ông Sinh sau khi trèo qua bức tường thì nhẹ nhàng tiến vào căn nhà. Mở cánh cửa tiến vào phòng khách mà ông Sinh như không tin nổi vào mắt mình. Quần áo vương vãi khắp sàn nhà, thậm chí cái quần lót lọt khe của con đàn bà lăng loàn kia còn phủ lên cả tấm ảnh chụp chung của hai vợ chồng ông. Đầu óc của ông quay cuồng, cơn tức giận ngày một dâng cao làm khuôn mặt ông tím tái, tại sao ông luôn yêu thương ả, thậm chí ông còn thuê cả người giúp việc để ả không phải làm việc nhà, ấy vậy mà ông vẫn bị phản bội một cách đau đớn như vậy?

Còn anh trai ông, tại sao hắn lại làm cái trò còn không bằng cả súc vật như vậy chứ? Từ bé đến giờ ông biết mình là phận em nên chưa từng đòi hỏi hay hơn thua bất cứ điều gì với hắn, ấy vậy mà hắn vẫn sẵn sàng đâm sau lưng ông. Còn điều gì đau đớn hơn việc bị chính những người mình yêu thương, tin tưởng phản bội. Những tiếng rên rỉ, những câu chữ đĩ thoã mà ông từng gặp tại những địa điểm tệ nạn trong đời làm báo không thể ngờ lại xuất hiện trong chính căn nhà này. Từng câu từng chữ đó làm cho một người đàn ông đang ở sườn bên kia của cuộc đời đau thấu tim can. Cảm giác vừa đau đớn vừa nhục nhã làm ông Sinh không còn giữ nổi bình tĩnh mà vơ luôn cái bình cổ bên cạnh cái TV mà tiến lên tầng hai – nơi những âm thanh kinh tởm kia phát ra.

Đôi gian phu dâm phụ không hề biết chuyện gì xảy ra mà vẫn quấn lấy nhau không rời. Lúc này lão Khôi đã chuyển sang tư thế truyền thống, cái hông của lão dập thật lực xuống âm hộ của bà Cúc làm ả kêu vang cả nhà. Đôi bàn tay thon thả của ả càng ôm siết vào vai nhân tình, những chiếc móng tay giả cứ cắm sâu vào vai lão anh chồng đốn mạt đến bật cả máu nhưng lão Khôi chẳng hề kêu đau mà càng dập mạnh hơn.

– Aaaa… – Ứ… AAAAA…

Cả hai đều lên đỉnh cùng một lúc trong sự sung sướng tột đỉnh. Bà Cúc sau khi lên đỉnh còn đang há hốc mồm ra thì lão Khôi lại áp cái miệng vào mà hôn hít. Lão Khôi từ từ rút dương vật ra khỏi âm đạo cô em dâu, dòng tinh trùng đặc sệt không còn bị cản trở nữa mà rỉ ra chảy xuống mặt ga trắng tinh. Hai kẻ mèo mả gà đồng còn đang nhìn nhau đắm đuối thì…

“CHOANG”

“Áaaaaa…”

Tiếng hét kinh hãi của bà Cúc vang vọng cả căn nhà còn gã nhân tình của ả thì choáng váng nằm lăn trên giường. Còn chưa kịp định hình chuyện gì đang xảy ra thì lão liên tiếp bị những nắm đấm uy lực giáng vào mặt, tác giả của màn đấm đá không ai khác ngoài người em trai của lão. Hóa ra vừa nãy nhân lúc bọn chúng không để ý, ông Sinh đã lấy cái bình cổ giáng thẳng vào đầu lão Khôi rồi tận dụng cơ hội đấm lia lịa vào mặt lão…

– ĐỪNG… NGHE TÔI NÓI…

Ông Sinh nghề những câu van xin của anh trai mình nhưng không đáp lại mà cứ liên tục đấm vào mặt tên khốn trước mặt.

– ĐỒ KHỐN NẠN… KHỐN NẠN… KHỐN NẠNNNNN… – Mỗi chữ khốn nạn rít lên là sự căm phẫn đến tột cùng ông muốn trút hết lên mặt tên đốn mạt kia.

Bà Cúc nằm ngay bên cạnh cũng không dám hé răng nửa lời trước cơn thịnh nộ của chồng giáng lên người nhân tình của mình. Sống với nhau bao lâu chưa bao giờ ả thấy chồng mình tức giận chứ đừng nói là đánh người đến mất trí như hôm nay. Thấy gương mặt lão Khôi be bét máu, ả hốt hoảng sợ rằng sẽ có án mạng xảy ra nên bỏ mặc việc cơ thể mình trần truồng mà lao đến ôm lấy chân ông Sinh khóc lóc:

– Em xin anh… Huhu… anh đừng đánh anh ấy nữa… đánh nữa anh ấy chết mất… – BỎ TAO RAAAAA! – Ông Sinh càng phát điên trước sự van nài của con vợ đĩ thoã dám. Ông gầm lên rồi dùng sức đạp cho con ả ngã sõng soài ra đất. – CON ĐĨ… CON CHÓ CÁI… ĐẾN NƯỚC NÀY MÀY VẪN CÒN BẢO VỆ THẰNG NHÂN TÌNH CỦA MÀY ĐƯỢC À… ĐÃ THẾ THÌ TAO SẼ CHO MÀY CHẾT ĐẦU TIÊN… CHẾT ĐI… CHẾT… CHẾT…

Mặc kệ con ả khóc lóc van nài, ông Sinh vẫn thẳng chân mà đạp liên tục vào cơ thể trần truồng của con dâm phụ kia một cách không thương tiếc. Cú thứ nhất, cú thứ hai rồi thứ năm, thứ sáu, cú đạp sau lại mạnh hơn cú đạp trước làm con ả co rúm người chịu đòn.

– Em xin… Em xin… Em… – Phải hướng chịu những cú đạp điên cuồng của chồng thì ả lúc này chỉ có thể yếu ớt van xin. – CÂM MỒM LẠI CHO TAOOOOO!

“BỊCH”

Ông Sinh điên tiết đạp thẳng vào mặt con vợ phụ bạc khiến đầu ả đập mạnh xuống sàn rồi ngất lịm. Thấy con ả đã bất tỉnh nhân sự, ông Sinh tính quay lại xử nốt thằng anh trai đê tiện thì gã đã lao tới, trên tay là một mảnh sành vỡ ra từ chiếc bình cổ lúc này ông Sinh làm vũ khí. Mọi chuyện diễn ra quá bất ngờ nhưng với thân thủ đã qua huấn luyện của mình ông vẫn kịp thời lấy tay phải đỡ cú đâm đó.

Vết đâm khá sâu, máu chảy nhiều nhưng tuyệt nhiên ông Sinh không hề thấy đau, ngược lại nó càng làm ông thêm điên tiết. Mặc kệ bàn tay đang bị đâm thủng bởi mảnh sảnh, màu chảy đầm đìa nhưng ông vẫn cố hết sức vào thế võ, ông giữ chặt cánh tay phải của lão Khôi rồi xoay người quật ngã gã ném xuống sàn nhà. Cảm thấy chưa đủ sự đau đớn, ông nghiến răng rút mảnh sành đang kẹt trong bàn tay phải ra rồi đâm liên tiếp vào đùi trái của lão Khôi.

“Áaaaaa”

Lão Khôi rống lên như một con lợn bị người ta chọc tiết trên bàn mổ nhưng chưa dừng lại ở đó, ông Sinh vẫn lạnh lùng đâm tiếp xuống cẳng chân của tên anh trai khốn nạn đến khi máu chảy khắp chân, lan xuống sàn nhà mới chịu dừng.

– ĐỒ SÚC VẬT… MÀY CÓ CÒN LÀ CON NGƯỜI KHÔNG HẢ?

Ông Sinh nghe đến đây bỗng nhiên ngừng tay lại rồi ngẩng mặt lên, một khuôn mặt lạnh lùng đến đáng sợ rồi trả lời rõng rạc từng chữ một.

– LÚC – NÀY – TAO – LÀ – QUỶ!

Nói xong ông Sinh bỗng cười lớn, một nụ cười điên dại đến man rợ. Vừa cười ông vừa lướt mảnh sành tìm đến phần gân của lão Khôi khiến lão sợ hãi van xin:

– ĐỪNG… ĐỪNG… TÔI… HÃY THA CHO TÔI ĐI… XIN CẬU MÀ… CHÚNG TA LÀ ANH EM RUỘT MÀ…

Ông Sinh vẫn không chút động lòng trước những câu van xin khẩn khoản của tên cặn bã trước mặt. Ông nhẹ nhàng dùng mảnh sành cắt một đường vào gân chân trái của anh trai mình, biến hắn phải sống quãng đời còn lại chung với chiếc nạng.

“KHÔNGGGGG…”

Xong việc với lão Khôi, ông Sinh khóa trái cửa phòng ngăn không cho đội gian phu dâm phụ kia thoát khỏi đây. Ông có thể khiến bọn chúng chết trong đau đớn nhưng ông sẽ không làm vậy, ông sẽ để chúng nếm trải cảm giác nhục nhã, đau đớn cả về thể xác lẫn tinh thần kinh khủng hơn cả trăm, cả nghìn lần chúng gây ra cho ông. Sau khi đã nhốt đôi gian phu dâm phụ kia lại phòng ngủ, ông đến phòng tắm rửa những vết máu dính trên cơ thể, sơ cứu vết thương rồi thay một bộ quần áo đẹp nhất lên người.

Nhìn mảnh sành dính đầy máu, ông Sinh băn khoăn chưa biết cách xử lý ra sao, chắc chắn không thể vứt nó ở đây vì đó là bằng chứng phạm tội không thể chối cãi. Sau một hồi suy nghĩ, ông quyết định phi tang nó tại một chỗ nào đó hẻo lánh. Đầu tiên, ông làm sạch tất cả vết máu dính trên mảnh sành, gói nó vào một tập giấy rồi nhét vào túi quần. Ông Sinh bắt một chiếc taxi gần đó rồi đi đến vùng ngoại ô, chôn mảnh sành cạnh một cái cây cổ thụ rồi đến bệnh viện sơ cứu.

– Sau đó bác có bị bắt không? – Hoàng nóng lòng muốn biết cái kết. – Haha, tôi mà bị bắt thì đến giờ phút này chỗ tôi ngồi là một nhà tù nào đó chứ không phải ở đây rồi. – Vậy là… – Hoàng ngỡ ngàng… – Sau chuyện đó, tên Khôi rất căm thù tôi, hắn tung clip nóng của tôi với cô gái trẻ kia, dựng chuyện tôi mua dâm gái chưa đủ tuổi thành niên nhưng sau đó điều tra lại không phải. Dù tôi không phạm tội nhưng danh tiếng của tôi cả đời gây dựng đã bị hủy hoại, tôi mất việc và không thể đi xin việc tại bất kỳ cơ quan nào nữa. Thực ra hắn căm thù tôi như vậy cũng hợp lý, dù sao tôi cũng đã phế của hắn một cái chân. Hắn rất muốn tôi phải chết rũ xương trong tù nhưng tiết lộ mọi chuyện thì hắn là kẻ mất nhiều hơn tôi nên cơ quan điều tra hỏi về vụ việc đánh ghen hôm đó hắn chỉ trả lời qua loa rằng nhà mình có trộm, chúng chỉ kịp lấy đi vài triệu trước khi tẩu thoát để qua mặt công an. – Vậy còn chuyện hắn gài bẫy bác? Tại sao bác lại biết lão Phương có liên quan? – Chuyện gài bẫy tôi tự mình điều tra từ đầu đến cuối thì phát hiện kẻ chủ mưu chính là Nguyễn Hồng Phương chứ lão Khôi chỉ là kẻ phê duyệt rồi thực hiện. Nếu không có tên Phương bày mưu, nịnh hót thì làm sao lão Khôi dám làm trò bỉ ổi đó được. Tiếp xúc với hắn bao năm sao tôi lại không nhận ra hắn là một kẻ tham sống sợ chết, một kẻ hèn nhát lúc nào cũng phải luồn cúi trước kẻ mạnh để tồn tại chứ!

“Cháu sẽ giúp bác trả thù tên Phương và giải quyết nốt môn ân oán với lão Khôi.”

Câu nói dõng dạc của chàng trai trước mặt làm ông Sinh nghiêm mặt lại, mắt nhìn thẳng vào đôi mắt của Hoàng như dò xét ý đồ của cậu ta. Ông lại đưa lên miệng một điếu thuốc rồi như hiểu ý Hoàng nhanh chóng bật lửa châm thuốc cho ông. Một làn khói trắng bay lên nhẹ nhàng trong không gian tối tăm ẩm thấp, ông Sinh chậm rãi nói:

– Cơ sở nào giúp tôi tin cậu? – Nếu bác đồng ý và mọi chuyện diễn ra thành công, cháu sẽ tiết lộ cho bác những bí mật khủng khiếp mà những kẻ quyền lực của Thành phố, thậm chí cả những vị tai to mặt lớn trên Trung ương muốn đào sâu chôn chặt vĩnh viễn. – Đó là gì? – Ông Sinh nhau mày khó hiểu. – Chân tướng vụ khủng bố năm 2006 diễn ra tại chính Thành phố này. – Hoàng tiến đến nói nhỏ chỉ đủ cho ông Sinh nghe thấy. – Hahaaaaa… – Ông Sinh cười lớn như nghe được một câu chuyện hài hước.

Hoàng bất ngờ trước phản ứng của người đàn ông đã trải qua biết bao hiểm nguy, sóng gió đời người. Anh không tin ông ấy sẽ phản ứng một cách kỳ lạ như vậy trước thông tin anh đưa ra.

– Chuyện đó đã được điều tra sáng tỏ từ lâu rồi, tất cả những kẻ khủng bố đã bị tiêu diệt. Vậy thì còn cái gì mà người ta không biết? – Bác tin tất cả những gì bác thấy là sự thật à? – Hoàng trầm giọng, nét mặt không giấu nổi sự nghiêm trọng. – Không tin thì cũng phải tin thôi, cậu nghĩ với chỉ một mình tôi có thể làm nên một điều vĩ đại à? Lớp trẻ bây giờ cũng vui tính quá nhỉ? – Ông Sinh vẫn vui vẻ mà đứng dậy lấy chai nước suối trên giường tu một hơi dài. – Cháu không đùa, cháu sẽ cho bác một manh mối để bác tin những lời cháu nói vừa rồi là sự thật. – Cứ nói đi, đằng nào tôi cũng chẳng giúp được gì cho cậu cả? – Ông Sinh vẫn tỏ thái độ hờ hững.

“EXODIA – CHIMERA”

Hai cụm từ đó vừa được nói ra đã làm ông Sinh giật mình mà đánh rơi chai nước suối đang cầm trên tay. Exodia với Chimera, hai con quái vật tàn ác trong thần thoại Ai Cập cũng như Hy Lạp nhưng chúng ở hai thế giới khác nhau. Tại sao chàng trai trước mặt lại nhắc đến chúng? Rốt cuộc điều đó có liên quan gì đến vụ khủng bố năm 2006?

– Nói lại tôi nghe! – EXODIA – CHIMERA – Hoàng nói rất rõ ràng như sợ ông Sinh chưa nghe rõ điều mình vừa nói.

“Bí danh của hai kẻ được coi là thủ phạm vụ khủng bố 2006, một kẻ đã chết, một kẻ cũng có thể coi là như vậy.”

Ông Sinh toát mồ hôi, miệng cứ lẩm nhẩm từng chữ như run sợ. Hoàng nói tiếp.

– Bác biết kẻ giật dây chuyện đó là ai không? – Theo những gì tôi biết là lực lượng tình báo Trung Quốc. – Đúng, nhưng chưa đủ. – Ý cậu là vẫn có kẻ chưa bị vạch trần? – Đó chính là điều cháu muốn nói. EXODIA hay CHIMERA cũng chỉ là con tốt thí trong bàn cờ của chúng, trong vụ khủng bố đó Việt Nam ta đã có nội gián. Cháu cần sự giúp đỡ của chú để tìm ra kẻ đó. – Được, tôi sẽ giúp cậu. – Ông Sinh ánh mắt sáng rực lên một ngọn lửa quyết tâm, đây có lẽ sẽ là trận chiến căng thẳng nhất cũng như khó khăn nhất trong cuộc đời ông.

Thông tin truyện
Tên truyện Mặt nạ
Tác giả Chưa xác định
Phân loại Chưa phân loại, Truyện sex dài tập, Vợ chồng
Ngày cập nhật 17-04-2024 14:39:41
Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Mẹ bạn thân (Update phần 14)
Hương Trà (Update phần 13) - Lê Cương
Nhã Phương (Update phần 82) - 69deluxe