truyensexngan.net > Chưa phân loại > Ký ức ngọt ngào

Ký ức ngọt ngào

Phần 46

Bĩu môi một cái rồi Lan Anh lại trêu:

– Khéo nói mồm hì hì.

Nói chuyện thêm với nhau một chút nữa thì tôi cúp máy. Ra giường nằm vểnh chân lên mà xem cuối tuần này có làm ăn được gì với Lan Anh không. Quả thật vừa nằm vừa tưởng tượng lại cái lồn cong veo thơm tho mùi con gái khiến con cặc trong quần dần dần cứng lên.

Miên man nghĩ về Lan Anh một chút thì cái suy nghĩ lại nhảy sang thằng Đạt. Buổi trưa hôm nay cô Hạnh nói thế thì chắc bây giờ thằng Đạt đang được bà dì của nó làm cho sung sướng đã đời rồi đây.

Từng hình ảnh loát qua trong đầu, tôi tưởng tượng ra từng tư thế thằng Đạt đè cô Hạnh ra để địt, nào là ở trong giường rồi phòng khách, phía sân sau, khéo còn ở trong bếp như lần đầu tiên tôi thấy cô Hạnh làm tình vậy.

Vẩn vơ suy nghĩ một hồi tôi ngủ lúc nào không hay, sáng hôm sau dậy đủng đỉnh thì thằng Tú đã chạy qua nhà tôi rồi hí hửng nói:

– Tối nay có quả biểu diễn ra xe mới của Yamaha đấy, đi coi không mày!

Tôi tặc lưỡi bảo nó:

– Làm gì có vé mà đi, hay là mày thủ được vé ở đâu đấy?

Nó hí hửng chìa ra tận năm cái vé mà nói:

– Bố tao không biết được ông nào cho cà một sâp, về đến phòng mấy nah em xin hết ông ấy cầm về cho tao năm cái, hãy còn thừa hai cái này, rủ ai đi giờ mày!

Thời bấy giờ mà được vé đi xem miễn phí thuộc dạng víp thế này thì thích lắm. Thường thì sẽ bán vé nhưng gọi là bán thôi chứ vé chẳng cao gì nhưng đối với học sinh thời đó thì đó là một niềm ao ước.

Thấy thằng Tú bảo như vậy thì tôi nói:

– Ờ thì mày rủ em nào ấy đi cùng!

Nó nghệt cái mặt ra rồi nói:

– Tao thì làm gì có ai mà rủ, hay mày rủ cái Phượng với em Lan Anh nào đó của mày đi đi!

Tôi nhếch mép cười rồi bảo nó:

– Mày nghĩ bà chị họ hắc ám của tao cho con cháu tao đi chơi sao, truyện đó cứ theo kiểu tuyết rơi mùa hè đấy mày hiểu không! Lan Anh thì tao không chắc đâu vì bố mẹ em ấy khó khăn chẳng khác gì bà chị họ của tao vậy.

Thằng Tú tặc lưỡi rồi vẫn kiểu ngố ngố của một thằng công tử bột rồi bảo:

– Ờ thế thôi, tao với mày đi cũng có sao đâu, thằng Đạt nữa, thế là ổn! Thôi tao qua nhà thằng Đạt đây! Nhớ tối qua nhà tao sớm nhé, tầm sáu rưỡi bảy giờ ấy, tầm đấy đi là vừa! – Biết rồi tối nay đi!

Thế là cả một ngày ở nhà buồn chán tôi lại đi thuê một đống đĩa phim về xem. Đến chiều thì thử gọi cho Lan Anh xem tối nay đi được không. Không ngờ Lan Anh bảo được thậm chí còn qua nhà cái Phượng rủ đi cùng được luôn.

Hóa ra là nếu có bạn gái đến rủ lại thân thiết thì bà chị họ của tôi chẳng khó tính cho lắm, vẫn cho con bé đi.

Ăn cơm sớm rồi tôi phi qua nhà chị họ, dĩ nhiên là chỉ đứng ngoài cổng vì vào nhà thì lại bị dò hỏi. Lan Anh đã đứng đấy đợi phương rồi, thấy tôi thì tủm tỉm cười hì hì. Nhìn nụ cười đó bỗng nhiên tôi thây nao nao trong người chỉ muốn nhảy xuống khỏi xe mà đè Lan Anh ra hôn thôi.

Phượng đi ra thì cười hì hì liếc hai chúng tôi với ánh mắt trêu chọc nhưng rồi nhanh chóng nhảy luôn lên xe Lan Anh mà nói:

– Sao mà cậu có vé của cái chương trình này vậy?

Tôi huýt sáo nhẹ cái rồi bảo:

– Cậu mày làm sao mà có được, thằng Tú bạn cậu đấy, bố nó có cả một sấp vé nên nó lấy luôn năm cái rồi cả lũ đi luôn. Tí qua nhà nó tập trung rồi đi!

Đến nhà thằng Tú thì đã có thằng Đạt đến và cả thằng Tú đợi rồi, năm đứa đi mua ít nước rồi bim bim lục tục kéo ra cái sân vận động để xem biểu diễn.

Vé của chúng tôi là vs víp nên được ngồi chỗ nhìn dễ nhất, công nhận mấy tay đua biểu diễn mấy quả bốc đầu xem đã mắt vô cùng.

Lại thêm mấy cái đại sứ thương hiệu hát hò nhảy múa khuấy đảo không khí nữa khiến chúng tôi đứng luôn dậy mà hò hét cùng. Thời bấy giờ chỉ cần những buổi ra mắt hoặc biểu diễn như thế này là những đứa choai choai như chúng tôi thấy đã đời lắm rồi.

Giải trí thời đó nó không phong phú như bây giờ, nay cả game trên internet cũng chẳng có nhiều để mà có chỗ tiêu khiển.

Hết buổi biểu diễn ra khỏi cái sân vận động thì mồ hôi mồ kê mấy đứa nhễ nhại rồi, thằng Tú hất hàm bảo mấy đứa:

– Đi ăn hoa quả dầm đi chúng mày!

Lan Anh đưa tay nhìn đồng hồ gần mười giờ rồi bảo:

– Tầm này thì làm gì có cửa hàng nào còn mở nữa, họ dọn hàng đến nơi rồi, hơn nữa về thôi chứ tầm này về muộn là hai đứa em khỏi đi chơi luôn đấy! – Ờ thôi hai đứa về… trước… tụi anh đi chơi tí đã!

Lan Anh với Phượng đèo nhau về thì ba thằng ra bờ hồ làm cốc nước mía. Những quán nước mía vỉa hè này thì phải hơn mười rưỡi mười một giờ mới nghỉ bán.

Gọi ba cốc nước mía ra thì cả ba bàn tán chém gió sôi nổi về mấy cái xe máy mới ra mắt. Dĩ nhiên thời bấy giờ chúng tôi ao ước được học xong là có xe này đi chơi rồi. Thằng Tú đột nhiên bảo:

– Này! Chúng mày, bán đồ gom tiền mua đi, tao thấy mấy xe đó cũng không đến nỗi nhiều tiền đâu, gom bán đồ là mua được đấy!

Tôi gật gù đồng tình vì nếu tính toán tiết kiệm thì thằng Đạt và tôi là như nhau nhưng tính toán làm ăn thì thằng Đạt khờ hơn tôi nhiều.

Cả ba nhất chí nhưng thằng Đạt nói:

– Mua xe không có bằng, đi phạt bỏ mẹ đấy mày, khéo lúc đó còn bị thu xe cũng nên!

Thằng Tú nháy mắt cái rồi bảo:

– Vấn đề bằng lái mày yên tâm đi, lên lớp mười hai… là mua được rồi, mà dành tiền đến lúc có để mau xe chắc ba đứa đủ tuổi làm đấy, còn việc thi thì yên tâm, tao nhờ cái là được thôi. Bố mẹ tao tính mua xe cho tao rồi nhưng sợ đua đòi không mua thôi, sợ tao đi đua nữa!

Thằng Đạt nghe thằng Tú nói vậy thì bĩu môi dè bỉu:

– Cái thằng như mày thấy đánh nhau chạy đầu tiên mà còn đòi đua xe!

Thằng Tú thấy bạn mình nói như vậy thì cười hề hề gật gù bảo:

– Đấy! Như thế mà mẹ tao cứ sợ đấy!

Hết chuyện xe thì đến chuyện gái, biết chuyện tối qua rồi nên tôi hỏi nhỏ thằng Đạt!

– Hôm qua thế nào… được bà dì dạy dỗ nhiều kiểu mới không?

Thằng Đạt hơi bất ngờ vì tự nhiên tôi hỏi chuyện đó nên nó bảo lại:

– Sao mà mày biết vậy Đức?

Tôi nháy mắt bảo nó:

– Trưa qua tao qua chỗ dì mày mua ít đồ thì dì mày nói hì hì, kể cho hai đứa tao nghe nào. Hôm qua được mấy phát!

Thằng Tú nghe thấy tôi và thằng Đạt nói như vậy thì hí ha hí hửng lắm, quả thật nó muốn chơi được đè cô Hạnh ra lắm rồi nhưng mà chưa được.

Thằng Đạt thấy tôi hỏi dò thì nó tặc lưỡi nói:

– Hôm qua cố gắng lắm được ba nháy hì hì, công nhận là sướng, không hiểu sao bà dì tao nứng từ chiều thì phải. Mới tắm xong qua nhà là bà ấy đã tắt đèn đóng cửa rồi chiến luôn rồi. Nước ra nhiều lắm mày ạ!

Thằng Tú hò hồi hỏi luôn:

– Vậy hả? Chắc là mày húp hết đúng không?

Thằng Đạt vênh mặt lên nói:

– Thì dĩ nhiên là húp hết rồi, để làm gì cơ chứ, này hôm nào mày sang mà gạ dì tao. Tao cũng mới phát hiện được cái này hay lắm!

Tôi và thằng Tú mắt sáng như sao không biết thằng Đạt phát hiện được cái gì. Hai đứa chúi mặt vào nghe thì thằng Đạt nói:

– Tao phát hiện bà dì tao có vẻ thích chơi tập thể! Kiểu kiểu như mấy cái đĩa mình xem ấy, hôm nào để tao gạ xem!

Nghe thằng Đạt nói như vậy thì tôi biết ý định đó lâu lắm rồi nhưng vẫn bảo nó:

– Được đấy! Mày rủ thằng Tú trước đi… khéo bà dì của mày lại thích cái trò đấy cũng nên.

Thằng Đạt luyên thuyên một hồi rồi bàn mưu tính kế hôm nào rủ thằng Tú sang nhà dì nó. Thấm thoát đến cuối tuần. Tôi ăn mặc bảnh chọe qua nhà của Lan Anh, chỉ có mẹ Lan Anh ở nhà thôi nên dĩ nhiên là tôi dễ dàng mà được đồng ý cho về quê cùng.

Nói là về quê nhưng chỉ cần đạp xe có hơn ba mơi phút là về thôi. Đi qua con đò sáng sống lan Anh hí hửng bảo tôi:

– Này có biết bơi không đấy?

Tôi nghệt mặt ra rồi bảo:

– Không? Anh có biết bơi đâu!

Lan Anh tủm tỉm bảo:

– Thế nhỡ em ngã xuống sông anh có nhảy xuống không?

Tôi cười khì rồi bảo:

– Không! Hì hì… anh lấy phao ném cho em thôi, mà anh nghe cái Phượng kể là em bơi giỏi lắm mà… tính lừa anh à! Có mà anh ngã em có nhảy xuống không ấy?

Lan Anh cười khì khì rồi bảo:

– Có chứ! Em nhảy xuống dìm anh luôn ha ha… cho cái tội đứng trên bờ lấy phao ném cho em này!

Hai đứa chành chọe vui cười một chút rồi về đến nhà. Vừa chào hai bác xong Lan Anh đã kéo tôi ra vườn.

Đập vào mắt tôi là đến hơn chục cây roi ra trái đỏ au. Tôi mắt sáng rực lên nhìn mấy cây roi rồi quay lại bảo Lan Anh:

– Ủa bác em không hái ra chợ bán à?

Lan Anh lắc đầu nói:

– Không? Khách mua buôn vào hái thì hái thôi… chứ bác em ở nhà… cơm nước bình thường chứ không ra chợ bán lẻ đâu.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173
Thông tin truyện
Tên truyện Ký ức ngọt ngào
Tác giả Chưa xác định
Phân loại Chưa phân loại, Truyện bú lồn, Truyện liếm lồn, Truyện sex ngắn
Ngày cập nhật 29-03-2024 12:50:10
Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Chị Thoa hàng xóm (Update phần 18)
Mợ! Anh yêu em (Update phần 22) - Trong Trắng
Chuyện hai mẹ con (Update phần 39)
Mộ Dung Thiên (Update phần 42)
Nốt ruồi của chị (Update phần 21)
Hồi ức loạn luân (Update phần 20)
Cô giáo Dung (Update phần 16)