Hệ thống tình dục
Trần Kiến Bạch lúc này đã cuộn tròn trong góc, toàn thân đều đang run rẩy, người nóng hầm hập đến dọa người, cứ để thế sẽ rất nguy hiểm.
Mạnh Nhạc Nhạc trước tiên đút cho anh uống chỗ nước cất còn lại, rồi cởi bỏ toàn bộ quần áo của anh ra, thừa dịp Lục Vị đã bị che mắt, Trần Kiến Bạch thì thần chí không không tỉnh táo, cô lấy ra vài loại thảo dược từ trong kho Hệ thống.
Lúc này, là thảo dược đàng hoàng, chủ yếu có công hiệu có tĩnh tâm, dưỡng sinh, trừ độc, cô dựa theo trình tự nhất định nhai nát rồi đút cho Trần Kiến Bạch.
Cuối cùng, Nhạc Nhạc xoa lên gậy thịt đã đỏ bừng nóng như nung kia, thứ này đã hoàn toàn cứng ngắc, nếu chỉ dùng tay khả năng không quá hiệu quả, tình thế bức bách, cô trước tiên dùng nước giội lên xua bớt đi cái nóng, lại chậm rãi cởi bỏ váy trên người, cũng cởi ra quần lót bởi vì trước đó xoa nắn hàng họ cho Lục Vị mà đã sớm ướt át, bẻ hai môi âm hộ, từ phía trên quy đầu ngồi xuống.
Quá! Quá nóng!!
Trước kia khi làm tình với Trần Kiến Bạch, bởi vì dương vật của anh rất thô, phản ứng đầu tiên của cô đều là bị căng trướng.
Hôm nay, thứ này còn nóng bỏng đến khủng khiếp, Mạnh Nhạc Nhạc thậm chí có thể tạm thời bỏ qua cả cảm giác no căng lẫn đau đớn, chỉ còn lại có cảm giác bị nóng đến run rẩy, bất giác chỉ muốn khom người co rụt lại.
Mạnh Nhạc Nhạc phải cắn chặt răng mới có thể tránh cho bản thân kêu ra tiếng, vì trong tiềm thức, cô không muốn để Lục Vị nghe thấy.
Vách thịt non mềm trong âm đào nào đã phải ngậm lấy thứ nóng như vậy bao giờ, lúc này đã như bị bỏng đỏ bừng lên rất đáng thương. Huống hồ cái thứ nóng hầm hập này còn cứng rắn như sắt, quả thực không dễ để chọc vào chút nào.
Tình huống của Trần Kiến Bạch thật sự rất nghiêm trọng, Mạnh Nhạc Nhạc không dám trì hoãn, cố nén cảm giác nóng bỏng kẹp chặt lỗ nhỏ, trên dưới trái phải ma sát liên tục. Tay cô chống trên thân người đàn ông, đầu tiên là nâng mông rút ra một chút, rồi lại chậm rãi ngồi xuống, cứ thế lặp đi lặp lại động tác, thẳng đến khi huyệt động rốt cuộc đã thích ứng được với độ ấm cùng kích cỡ mà dần dần ướt mềm, cũng có thể nuốt cây gậy vào ngày càng sâu hơn.
Dưới một đống nỗ lực như vậy, rốt cuộc bím nhỏ đã có thể ăn nguyên cây vào toàn bộ, tư thế này gậy thịt vào được rất sâu, hơn nữa cảm giác cực thô cực nóng thật sự đã làm khổ âm hộ nho nhỏ, lỗ dâm đỏ hồng chảy nước như mưa, nhưng thậm chí vẫn tê dại đến gần như mất đi cảm giác.
Trần Kiến Bạch đã hoàn toàn bị dược tính khống chế cũng cảm nhận được động tác thọc vào rút ra có thể giảm bớt khó chịu của thân thể, thành ra không thể chờ được nữa, anh đưa tay đỡ đôi mông của cô, thẳng lưng dướn người từ dưới lên, dương vật lớn đột phá lớp môi thịt, lấy một loại khí thế không hề dung tha tấn công thẳng vào nơi mềm mại bên trong, nhét đầy căng toàn bộ âm đạo.
Chuyển động quá hung mãnh làm Mạnh Nhạc Nhạc bị bất ngờ không kịp phòng ngừa, cô nhanh chóng bị xóc nảy dồn dập, con cu to tướng thúc vào tận cùng rồi lại rút ra toàn bộ, từng cú thúc làm bụng dưới nhô lên một khối như ẩn như hiện, thậm chí có loại ảo giác như sắp bị anh đụ chết. Âm đạo ướt át không cam lòng để bị ức hiếp như thế bèn ra sức co bóp, thít chặt cự vật sưng to kia lại, nhưng đổi lấy là bị đâm cho càng hung ác hơn. Mỗi một cú nắc đều sẽ làm nước dâm phọt ra tưới ướt sũng nơi hai người giao hợp.
Cũng bởi vì tốc độ cùng sức nặng khi bị đụ quá nhanh, hai vú Mạnh Nhạc Nhạc theo đó nảy tưng tưng, dù có áo ngực bao lại mà vẫn thấy đau. Cô đang định đưa tay giữ lấy, thì đột nhiên, từ phía sau có hai bàn tay vươn ra, đỡ lấy bầu vú đong đưa loạn xạ, không nói lời nào đã túm lấy nắn bóp.
Mạnh Nhạc Nhạc giật mình, rõ ràng là tay Trần Kiến Bạch còn đang đặt trên mông cô, mà đôi tay xuất hiện bất ngờ này còn có vết thương đã được xức thuốc, là của ai chỉ cần vừa nhìn đã biết.
Mạnh Nhạc Nhạc không dám quay đầu lại, thân thể đều đang căng chặt, dưới thân là Trần Kiến Bạch càng là lúc càng thọi lên điên cuồng, cây hàng to tướng nắc dồn dập, quanh quẩn toàn bộ không gian trong hang đều là âm thanh cắn rút phầm phập.
Cô nỗ lực khống chế bản thân, điều chỉnh hô hấp, từ tốn nói:
“Lục Vị, anh làm gì vậy? Em, chờ em thêm một lát là được, anh… đừng như vậy…”
Người đàn ông làm như không nghe thấy chỉ tiếp tục xoa nắn, thậm chí xé mở cổ áo đã buông lơi, luồn tay từ dưới áo lót đi vào, xoa nắn bầu ngực cao ngất, đè ép vú mềm thành đủ loại hình dạng đáng thương, đầu ngón tay thô ráp vân vê đầu ti đã sưng to, thậm chí còn kéo rồi lại nhéo, động tác cứ như trả thù cho bõ tức.
Một hồi lâu sau có vẻ như anh mới đỡ giận, ghé môi sát bên tai cô gằn từng chữ:
“Nhạc Nhạc, nếu hôm nay anh và hắn đều không ăn mấy thứ vớ vẩn kia, chúng ta hoàn toàn bình thường đứng trước mặt em, vậy em sẽ chọn ai?”
Mạnh Nhạc Nhạc kinh ngạc, nhưng cũng có thể hiểu, anh đang ép cô phải đưa ra lựa chọn.
Cô cũng không nhịn được tự hỏi, mình nên chọn ai?
Trong đầu cô hiện ra hình ảnh Trần Kiến Bạch đối với cô thật tốt, rồi lại hiện ra hình ảnh ấm áp do Lục Vị mang lại, những cảnh tượng lẫn nhau đan xen trong đầu.
Hóa ra, bất tri bất giác, bọn họ đã có nhiều hồi ức đến vậy.
Nếu cứ bắt buộc phải chọn ai… Mạnh Nhạc Nhạc thật sự không làm được.
Mãi một lúc lâu sau, cô định hạ quyết tâm, nói:
“Em chọn…”
Nhưng lời còn chưa nói xong đã bị Lục Vị đánh gãy.
“Anh không nghe! Bây giờ thì khẳng định em sẽ chọn anh ta. Bởi vì việc đã rồi, em cảm thấy có lỗi vì ở trước mặt anh mà lại làm tình với anh ta nên sẽ không tự giác nghiêng luôn về phía hắn. Và còn vì em sợ, em sợ anh sẽ giống Tiêu Diệp, bởi vì loại chuyện này mà canh cánh trong lòng, cho nên, không công bằng… Nhạc Nhạc, thế này không công bằng…”
“Nếu hôm nay ở dưới tình huống bình thường, em lựa chọn hắn, Lục Vị anh tự nhận mình cũng là người có tự tôn, anh sẽ không còn dây dưa, hoàn toàn biến mất khỏi đời em, đây cũng chẳng phải là việc gì khó…”
“Không phải chỉ là thích một cô gái sao? Không phải chỉ là cô gái duy nhất mình từng quen đến 1 năm sao? Anh dùng mười năm là có thể quên em chứ gì… Còn nếu không được, cuộc đời dài như vậy, anh sẽ từ từ quên đi, rốt cuộc cũng sẽ quen mà thôi… Ba anh cũng chính là như vậy, từ tâm như tro tàn đến tập mãi thành thói quen, rồi lại đến sống như cái xác không hồn, tóm lại thời gian rồi sẽ vùi lấp tất cả, ai mẹ nó muốn chết muốn sống yêu đương như thế…”
“Nhưng mà, Mạnh Nhạc Nhạc, anh không chấp nhận em đưa ra lựa chọn dưới tình huống không công bằng. Chỉ bởi vì anh ta ăn thứ cỏ chó má này nhiều hơn anh thôi sao? Cũng chỉ bởi vì em làm tình với hắn ngay trước mặt anh thôi sao? Như thế không công bằng…”
Lục Vị vừa nói vừa rời tay xuống nơi hai người giao hợp.
Lúc này, cô đã tách hai chân quỳ gối ngồi trên người Trần Kiến Bạch, khe thịt non nớt đang kẹp chặt lấy gậy thịt thô đỏ, theo từng cú thúc của dương vật, nước dâm không ngừng phun ra tung tóe, chảy đọng thành vũng xuống tảng đá dưới thân.
Giữa cuộc làm tình kịch liệt giờ đây còn có thêm một bàn tay đang day day viên đậu nhỏ, ngay phía dưới là lỗ dâm bị dương vật cắm rút đến căng ra, loại kích thích do chơi ba người mang lại làm toàn thân Mạnh Nhạc Nhạc run lên, mới mấy cái đã bị đụ đến lên đỉnh.
Giữa cơn cao trào, cô lại nghe được Lục Vị tổng kết:
“Cho nên, không cần em lựa chọn bất công, từ giờ trở đi, hắn làm em bao nhiêu lần, anh cũng sẽ làm từng đó lần. Một lần cũng không thể thiếu. Bằng không, anh sẽ ngay lập tức đi gặm cỏ, hắn ăn bao nhiêu anh cũng sẽ ăn bấy nhiêu, để xem đến cùng ai chết trước!!”
… Bạn đang đọc truyện Hệ thống tình dục tại nguồn: https://truyensexngan.net
Nói xong câu kia, thứ sưng to thô dài của Lục Vị cũng chọc tới kẽ mông cô, di động trên dưới, cứ như định lúc nào cũng có thể bắt đầu tính sổ.
Mạnh Nhạc Nhạc thở hổn hển, lỗ dâm giữa cơn cao trào vẫn phải thừa nhận những va chạm đến từ phía dưới, nước nôi giàn giụa cũng phần nào làm giảm bớt sự nóng bỏng bên trong, nhưng vách thịt mềm bị cây gậy sắt thọc cắm vẫn chẳng hề có sức chống trả.
Mỗi khi đầu nấm to tướng nghiền qua cửa động mẫn cảm, cô lại không nhịn được rùng mình run rẩy, sau mông lại bị một cây gậy thật dài khác chọt chọt, có thể nói là “trước có hổ sau có sói”, tiến thoái lưỡng nan.
Nhạc Nhạc muốn tìm lý do để cự tuyệt, nhưng trong lòng lại cũng tự hiểu rõ, suy đoán của Lục Vị đã chính xác.
Dưới tình huống như vậy, cô nào có tâm tư để đưa ra lựa chọn, mà nếu có, thì cũng sẽ mang theo xu hướng tránh làm tổn thương thêm cho người khác, nên kiểu gì cũng sẽ lựa chọn người hay mối quan hệ nào đã tồn tại, đúng theo nguyên lý “dao sắc chặt đay rối”.
Nhưng theo như lời Lục Vị nói, vậy còn chẳng phải là, là… chơi… chơi 3 sao?
Nếu chỉ làm với người xa lạ thì cũng thôi đi, chơi thế chứ chơi nữa chẳng qua cũng chỉ là cuộc truy hoan dục vọng, nhưng… làm cùng Lục Vị và Trần Kiến Bạch? Trong đó còn trộn lẫn cả tình cảm, rồi tương lai biết phải nhìn mặt nhau thế nào cũng là cả một vấn đề…
Mạnh Nhạc Nhạc bảo thủ đã lâu giờ đây có chút do dự, cô còn chưa kịp nghĩ kỹ, một dải băng đã che đi đôi mắt cô, đây… đây không phải là thứ cô vừa dùng sao…
Tiếp đó, giọng trầm khàn của Lục Vị truyền đến:
“Hiện tại em không nhìn thấy, cũng không cần cảm thấy ái ngại nữa. Đương nhiên, anh sẽ rất vui nếu em tưởng tượng ra chỉ có một mình anh… đang làm tình với em…”
… Bạn đang đọc truyện Hệ thống tình dục tại nguồn: https://truyensexngan.net
Thị giác bị che đi, đại não sẽ càng tập trung vào cảm giác ở thính giác cùng xúc giác, đặc biệt là nơi hạ thân, Mạnh Nhạc Nhạc có thể cảm thấy từng đường gân trên khối thịt kia, từng nhịp đập nảy lên, từng cú thúc khi quy đầu thô to công phá cửa mình cô hết lần này đến lần khác làm cả đống nước dâm ứ lại, cứ như bị cây chày sắt giã liên tục không biết mệt mỏi.
Có đôi bàn tay to, ngón tay thon dài rắn chắc lúc này cũng mang theo độ ấm cực cao đang ra sức ghìm ấn, bóp lấy cánh mông cô.
Mạnh Nhạc Nhạc muốn dịch ra một chút, nhưng có làm thế nào cũng không tránh nổi, đành để mặc bàn tay to cứng như sắt ghìm lấy.
Tiếng da thịt đánh vào nhau “bang bang” rõ ràng.
Mà ở phía trên một chút lại có thể cảm giác được một đôi tay khác trước ngực, lạnh lẽo hơn, nhưng động tác lại linh hoạt táo bạo hơn rất nhiều, đầu lưỡi cô hé mở, đầu vú sưng to cùng nhũ hoa đã tê nhức đều bị nó thăm hỏi, thậm chí móng tay hơi sắc kia còn moi đào day nhéo khắp nơi, kiểm tra rờ rẫm khiêu khích từ trên xuống dưới, cứ như toàn bộ thân thể cô đều là sân chơi cho nó đùa nghịch.
Từng nghe ở đâu nói rằng, tình dục sẽ ít nhiều phản ánh tích cách một người.
Quả nhiên, cho dù có bỏ qua các vấn đề bên ngoài như kích cỡ, vị trí, độ dài… Mạnh Nhạc Nhạc cũng có thể phân biệt được rất rõ ràng, có hai người khác nhau đang chơi đùa trên thân thể mình…
Cô nỗ lực khống chế suy nghĩ đang bị gậy thịt đâm bay tán loạn, tìm lại được nhiệm vụ chính mình cần làm, đó là cần phải giúp Trần Kiến Bạch giảm bớt dược tính, bằng không không biết con cu khủng này có thể đụ đến ngày tháng năm nào, đến lúc đó thì người bị tàn phế không chỉ có mỗi anh đâu.
Mạnh Nhạc Nhạc từ từ vận chuyển linh khí dưới hạ thân, dẫn theo kinh mạch xuống dưới, thẳng đến khối thịt đang được chôn vùi trong thân thể, đồng thời âm đạo cũng phối hợp kẹp chặt hơn một chút.
Bên tai là tiếng thở dốc rên rỉ của người đàn ông, dương vật lớn cũng càng thêm năng nổ, một nắc, hai thọc, ba thúc… mỗi một lần đều dùng sức rất mạnh chọc xuyên qua cửa động, thậm chí Mạnh Nhạc Nhạc còn có thể cảm giác được lớp thịt non bên trong bị nghiền ép đến run run rẩy rẩy.
Không hiểu sao trong đầu cô bắt đầu tưởng tượng ra hình ảnh, đại ca chày sắt đang đục thủng bé bím nhỏ xinh, nước dâm văng ra tứ phía, mới giã mấy cái đã làm âm hộ lún xuống, nhường ra càng nhiều không gian, nhưng cũng đồng thời làm bé bím rụt thêm vào góc run bần bật.
Theo động tác thúc lên của Trần Kiến Bạch, còn có hai thứ gì đó ấm ấm tròn tròn cũng nảy lên đánh bạch bạch ngoài cửa mình của cô. Đây hẳn là hai hòn bi của anh, Nhạc Nhạc còn cảm nhận được cả hai cũng đã ướt rượt trơn trượt, nhiều lần chúng còn như muốn chui hẳn vào trong, dính chặt lấy bím cô không muốn rời đi.
Mà còn cả đám lông vừa thô vừa cứng nữa. Ngày thường Nhạc Nhạc cũng sẽ không để ý mấy tiểu tiết này, nhưng hiện tại cô có thể cảm thấy rõ ràng mỗi lần gậy thịt thúc đến chỗ sâu nhất cũng đều có thứ gì vướng vướng quấn theo, cọ xát ngoài môi âm hộ lẫn bờ mông, có sợi nào đó đặc biệt cứng còn chà xát lên cả hạt đậu nhỏ, làm cô vừa đau cũng vừa ngứa.
Cũng không biết có phải do Trần Kiến Bạch đang quá mẫn cảm, hay bị dược tính hoặc linh khí kích thích hay không, mà đám lông cu loi nhoi cứng hơn hẳn bình thường, còn rậm nữa, dương vật cắm càng sâu thì chúng nó cũng chà càng đau. Mạnh Nhạc Nhạc bị thứ này cào đến sắp bật khóc, cô muốn lấy tay đè lại, rồi lại không thể tìm đúng vị trí để che, trong lúc nhất thời khó chịu rên lên thành tiếng:
“Ưm… Đau… Lông cứng… rát quá”
Bởi vì tiếng kêu này, bàn tay đang xoa nắn đầu vú cô dừng lại, chần chừ một hồi lâu, rồi tựa như đã thở dài đành vậy, bàn tay cũng dịch chuyển xuống phía dưới.
Lát sau, lông ch… chổi chà chợt biến mất, chỉ còn chút cảm giác gợn gợn chứ đã không còn khó chịu như lúc nãy. Mạnh Nhạc Nhạc thở phào nhẹ nhõm, rốt cuộc đã lại có thể tập trung hưởng thụ vui sướng vì được đụ tới tấp dồn dập.
Thậm chí cô còn bắt đầu quên bản thân đang ở tình cảnh nào, không tự chủ được kêu to, còn kêu cực kỳ dâm đãng:
“A… tuyệt… nó… nó đâm em… sâu quá… A… chim to… bím em sắp nứt mất… A…”
Nếu lúc này Nhạc Nhạc còn đủ tỉnh táo để mở mắt ra xem thì sẽ thấy, trong cái hang này, ngoại trừ hai vị đang trầm mê phịch nhau ầm ầm ra, thì còn một vị người – thứ – ba đang tận tụy tay nâng vú tay đè lông cu, nghiệp vụ tận tình bận rộn…
Đúng thật là vị anh hùng thầm lặng đã xả thân giúp nâng tầm cơn nứng!
… Bạn đang đọc truyện Hệ thống tình dục tại nguồn: https://truyensexngan.net
Cây hàng cắm rút bên trong lỗ dâm càng lúc càng nhanh, Mạnh Nhạc Nhạc có thể cảm thấy khoái cảm tích lũy đã càng ngày càng cao, giống như con đê bị đắp lên quá cao, bất cứ lúc nào cũng có khả năng sụp xuống.
Đúng lúc này, bên tai chợt truyền đến một giọng nam:
“Thế nào? Anh làm em có sướng không?”
Mạnh Nhạc Nhạc đã sắp đến cao trào chợt giật mình, đây không phải là giọng Lục Vị sao? Nhưng người đang đụ mình không phải là Trần Kiến Bạch à?
Hai người bọn họ một thì cực kỳ dài, một thì cực kỳ thô, càng không cần phải nói lúc này Trần Kiến Bạch đang chơi đùa trên thân thể cô, cô tuyệt đối không thể nhận nhầm…
Cho nên, đồng chí Lục Vị là muốn vờ như chỉ có một mình anh sao?
Mạnh Nhạc Nhạc không nhịn được bật cười thành tiếng.
Chỉ mới thấy “Giả lập chơi chó”, “Giả lập chơi mèo”… chứ đây là lần đầu tiên thấy “Giả lập “chơi” nhau” nha.
Nhưng mà này tiếng cười còn chưa kịp nén xuống, Nhạc Nhạc đã chợt cảm thấy cây hàng trong thân thể đang trướng căng thêm.
Có một điểm nho nhỏ nào đó nơi tận cùng trong cô đang bị động tác cắm rút cực kỳ nhanh mạnh này đâm tới, lỗ thịt bị anh hì hục đục cả ngày nay đã đến giới hạn, cứ như có một lớp màng chắn, từ điểm nhỏ kia bắt đầu, lớp màng càng ngày càng mỏng, một cú thúc cuối cùng đã làm quy đầu chọc thủng lớp màng, dẫn theo cơn sóng đặc sệt phun trào, đánh nát hoàn toàn lớp chắn.
Toàn thân Mạnh Nhạc Nhạc run lên cứ như đã bị anh đục thủng, khoái cảm càn quét khắp não bộ làm cô như thăng lên chín tầng mây, giữa cơn mơ hồ lại vẫn nghe được giọng Lục Vị nhập tâm diễn cố:
“Anh bắn, anh đều bắn cho em!”
Mạnh Nhạc Nhạc bị cơn cao trào kịch liệt đánh cho tan tác không nói nổi, từ bụng đến hạ thân đều đang run bần bật, rồi lại bị hành vi thần kinh của Lục Vị làm buồn cười đến xoắn cả lên, cả người nghiêng nghiêng ngã xuống trên thân Trần Kiến Bạch, thở còn thở không xong, thành ra chỉ có thể thầm rủa trong đầu.
Bố trẻ Lục Vị này là đang làm hòa âm phối khí? Hay lồng tiếng tại hiện trường đấy à!!!
… Bạn đang đọc truyện Hệ thống tình dục tại nguồn: https://truyensexngan.net
Lục Vị: Làm sao? Người đã không cho chịch, còn muốn ông đây vừa nhìn vừa hỗ trợ, lại còn không thể nói cho đã nghiện nữa chắc!!!
… Bạn đang đọc truyện Hệ thống tình dục tại nguồn: https://truyensexngan.net
Sau khi đã trải qua một cuộc làm tình tràn ngập hương sắc thỏa thuê, toàn thân Mạnh Nhạc Nhạc bủn rủn, nơi sâu nhất bên trong âm đạo còn đang mất khống chế phun ra dịch thể, khoái cảm từ cơn cao trào vẫn đang liên tục dâng lên.
Cô còn chưa kịp hồi thần lại thì đã bị người bế lên, dương vật thoát ly khỏi âm hộ còn phát ra tiếng vang, làm cả vốc chất nhầy trắng đục đều tí tách trượt xuống.
Một khắc khi Nhạc Nhạc rời đi kia, Trần Kiến Bạch đang ngửa mặt nằm tưởng như vẫn còn trong trạng thái hôn mê lại khẽ giật giật ngón tay, thậm chí còn cuộn tay nắm chặt, nhưng cuối cùng anh lại chậm rãi buông ra, không có bất kỳ động tác nào khác.
Mạnh Nhạc Nhạc còn chưa kịp hoàn hồn, cây gậy của Lục Vị đã men theo lỗ nhỏ chưa hoàn toàn khép kín thọc vào, lúc này mà anh vẫn không quên vai mình đang diễn, cắn vành tai cô nỉ non.
“Cho anh làm thêm lần nữa.” Vừa nói cũng vừa vội vàng đẩy đưa.
Động tác anh thoạt nhìn thì thô bạo, trên thực tế cây gậy đi vào chậm chạp, đẩy mở nếp gấp bên trong từng chút một. Đóa hoa mới vừa trải qua một trận vùi dập, bị căng đến mở rộng ra, còn nóng đỏ bừng bừng, bủn rủn run rẩy. Lúc này có dị vật chen vào đã chẳng còn có thể phản kháng, gậy thịt còn chưa bắt đầu quất thì đã thấy từ trong phun ra cả vốc mật nước.
Lục Vị hít sâu một hơi, nửa ôm Mạnh Nhạc Nhạc từ phía sau, thân thể dính sát vào nhau, hai phần ba gậy thịt biến mất trong khe hở, động tác anh thong thả nhẹ nhàng chỉ như muốn đánh thức cảm quan của cô dậy mà thôi.
Dưới thế công như vậy, Mạnh Nhạc Nhạc dần hồi phục trở lại, thịt non trong âm đạo thức tỉnh từng chút một, rồi lại khẽ khàng co bóp thít lấy anh chim lớn, mỗi nếp gấp cũng lần lượt bị quy đầu mài phẳng, có cảm giác dịu dàng dài lâu lãng mạn.
Thân thể này đã sớm trở nên vô cùng mẫn cảm dưới bao cơn hoan ái thành ra rất dễ dàng nổi hứng, theo thời gian dài thọc vào rút ra, loại di động nhẹ nhàng này của Lục Vị lại có vẻ quá dịu êm, cơn ngứa ngáy xuất hiện trở lại, Mạnh Nhạc Nhạc thậm chí còn chờ mong sẽ bị phang dồn dập thật mạnh.
Nhưng mà anh lại như chẳng hề phát giác, Mạnh Nhạc Nhạc không nhẫn nại được nữa, nhẹ nhàng vặn vẹo mông để quy đầu cọ cọ sang bên cạnh, thậm chí còn muốn được ăn cây xúc xích kia nhiều thêm chút nữa, ăn đến ngập mồm lút cán mới thôi.
Lục Vị bị lỗ dâm đột nhiên kẹp chặt không kịp phòng ngừa đến khẽ kêu ra tiếng, nhưng anh không đẩy đưa mà bất ngờ rút hẳn dương vật ra ngoài, rồi nhét vào non nửa cây, rồi lại rút ra. Mỗi lần đầu nấm đều sẽ đẩy mở miệng hoa phát ra âm thanh nước nôi nhóp nhép.
Mạnh Nhạc Nhạc không rõ là sao, Lục Vị muốn làm gì vậy? Cô vươn một tay cởi bỏ lớp băng che mắt đã lỏng lẻo, chậm rãi mở mắt ra, tầm nhìn vừa dời xuống…
Chỉ thấy một cây hàng thật dài đang dứ dứ trong đùi mình, quy đầu lớn đỏ rực chỉ vừa đút vào cửa mình đã lại rút ra toàn bộ, cứ thế làm một đống dịch thể trắng đục bị kéo theo, rơi rớt như mưa ra ngoài.
Mạnh Nhạc Nhạc hiểu ra, này người đàn ông là muốn dùng chim mình để đẩy đống tinh dịch của Trần Kiến Bạch ra ngoài, nhưng bởi vì hiện tại cô đang bị anh nửa ôm nửa đứng, nói cách khác, dưới chân cô là Trần Kiến Bạch đang nằm, đống tinh dịch này bị móc ra toàn bộ đều rơi xuống người Trần Kiến Bạch, làm cho từ sơ mi đến quần tây của anh đều bị bắn vệt nước trắng đục lốm đốm.
Hành vi này cũng quá càn rỡ, Mạnh Nhạc Nhạc đẩy đẩy Lục Vị muốn đổi vị trí, nhưng hiển nhiên không có tác dụng, Lục Vị ngược lại chơi càng thêm hăng, thậm chí còn ôm theo cô đi lại xung quanh Trần Kiến Bạch.
Mỗi khi đi về phía trước một bước, cây gậy dưới thân sẽ theo đó mà cắm vào một đoạn, đầu nấm to cọ xát liên tục trên lớp thịt mềm mang đến khoái cảm tê dại, vì thế ngày càng nhiều tinh dịch bị ép ra ngoài, còn bị đánh thành bọt, toàn bộ đều phun hết lên người Trần Kiến Bạch cứ như đang vẩy nước thánh ban phước không bằng.
Mạnh Nhạc Nhạc cũng bị dạng trường hợp dâm loạn này dọa cho xấu hổ, chỉ có thể gắng hết sức thít chặt lỗ dâm, ngăn lại đống tinh dịch vẫn còn trong tử cung để chúng không phun ra tới.
Nhưng phàm là sợ thứ gì thì quả nhiên thứ đó ập đến, ngay khi đi đến phía đầu Trần Kiến Bạch, con cu dài của Lục Vị thọc mở cổ tử cung, điên cuồng cắm vào lần sau còn nặng hơn lần trước, nguyên cây cây gậy thẳng tiến rồi thẳng lui, đụ như mưa rền gió dữ làm vách âm đạo mềm nhũn cả ra, dòng nước dâm bên trong ào ạt chảy xuôi, bụng dưới Nhạc Nhạc đã căng tràn, đúng lúc đó thì gậy thịt bị rút hẳn ra ngoài.
“A… Không… Đừng… ra ngoài… em phun mất…”
Mạnh Nhạc Nhạc lắc đầu nguầy nguậy, nhưng mà cây hàng kia vẫn không hề lưu luyến quay chim đi thẳng, thế là toàn bộ đống nước nôi lênh láng cùng tinh dịch bị chặn bên trong giờ phun ra ào ào.
Cho dù Mạnh Nhạc Nhạc có ra sức kẹp chặt, thì chiếc bím đáng thương bị đụ quá lâu đã không thể khép kín nổi được nữa, cô chỉ đành trơ mắt nhìn hỗn hợp dâm dịch toàn bộ tưới trên mặt Trần Kiến Bạch.
Trời đụ, thế này cũng quá đáng quá rồi!
Còn không đợi Mạnh Nhạc Nhạc kịp phản ứng lại… thì Trần Kiến Bạch đang nằm, bởi vì bị tạt cả mớ nước từ đâu đổ xuống nên dần dần mở mắt, dường như anh vẫn còn hơi mê man, bên khóe miệng lẫn phun đầy trên mặt anh đều là chất lỏng trắng lóa.
Mạnh Nhạc Nhạc quả thực xấu hổ đến chỉ muốn có cái lỗ nẻ mà chui xuống, cô thực không dám tưởng tượng đến phản ứng của Trần Kiến Bạch nữa, bản thân mình thì bị thằng khác phang nhũn cả loz, rồi còn phun hết cả mớ nước nôi chè cháo lên hết mặt anh, cái này… này…
Nhưng mà mặc kệ Mạnh Nhạc Nhạc cảm thấy hổ thẹn cỡ nào, sự phang phập vẫn còn đang tiếp tục.
Lục Vị ở phía sau đâu có chú ý đến Trần Kiến Bạch tỉnh hay không tỉnh, anh vẫn còn đang điên cuồng đụ cô phầm phập.
Cây “cai dù” đã dỡ xuống bộ mặt dịu dàng ban nãy, giờ chỉ biết cắm rút lút cán vào lồn cô, chỉ còn 2 hòn bi ướt sũng lộ ra bên ngoài, cắm đến làm Mạnh Nhạc Nhạc có chút thở không nổi, giữa cơn mơ hồ, cô chợt nghe thấy tiếng rên.
“Hừ… Nhạc Nhạc… Anh nóng quá… Đau…”
Mạnh Nhạc Nhạc sửng sốt, nhìn kỹ lại mới phát hiện Trần Kiến Bạch tuy rằng đã mở mắt, nhưng hai mắt vẫn đờ đẫn vô thần, chỉ có thứ giữa hai chân là dựng thẳng tắp, thoạt nhìn tuy có đỡ hơn lúc nãy nhưng vẫn đang sưng tướng đỏ au. Rất rõ ràng, dược hiệu vẫn còn chưa tan hết nên anh mới vô thức kêu rên.
Nhạc Nhạc có chút lo lắng, cô gắng chịu đựng cơn chua xót dưới hạ thân, khẽ vặn vẹo muốn mau chóng làm Lục Vị bắn ra.
Động tác Lục Vị cứng đờ, sau khi mãnh liệt cắm vài cái thì đột nhiên rút hẳn ra, thả cô lại trên người Trần Kiến Bạch. Anh đứng lên, đưa cây hàng còn nhỏ nước đến bên miệng cô, cất giọng bất bình:
“Anh có thể dùng miệng, nhưng em nhớ kỹ, em đã thiếu anh 2 lần…”
Mạnh Nhạc Nhạc không khỏi thấy cảm động, cô nghiêm túc cầm lấy “bé Lục Vị” còn đang nhỏ nước rồi nhẹ nhàng liếm láp, trên no còn dính chính nước dâm của cô cùng tinh dịch đã bị đánh thành bọt, thậm chí cả thể dịch có chút tanh của Lục Vị, thế nhưng giờ khắc này, Mạnh Nhạc Nhạc lại không rảnh để chú ý, cô chỉ biết hôn liếm vô cùng nghiêm túc.
Trong lúc cô đang nhấm nháp một cây xúc xích, thì cây khác thuộc về Trần Kiến Bạch cứ như được thả hổ về rừng, thả chim cu về lại tổ, nó cũng bắt đầu nắc tứ tung, bắt đầu một vòng đâm chọc mãnh liệt…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Hệ thống tình dục |
Tác giả | Chưa xác định |
Phân loại | Chưa phân loại, Đụ nát lồn, Truyện bóp vú, Truyện bú cặc, Truyện sex dài tập |
Ngày cập nhật | 08-07-2024 19:24:32 |