truyensexngan.net > Chưa phân loại > Con đường bá chủ

Con đường bá chủ

Phần 35
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phía Bắc Băng Thiên Đại Lục.

Nơi đây là một mãnh rộng lớn lãnh địa, bình nguyên bát ngát, trăm hoa đua nở, phi cầm tẩu thú nhiều không kể xiếc, thiên nhiên tường hòa, linh khí thơm nồng, chẳng khác chốn tiên cảnh trần giang…

Con người sinh sống tại nơi này thỉnh thoảng sẽ nhìn thấy từng đoàn mỹ nhân tuyệt sắc kết bạn mà đi, các nàng mỗi người ngàn dặm chọn một, thân mặc đồng nhất hoa phục, oanh oanh yến yến, như tiên nữ đi tuần, làm người ta mơ màng, say quên lối về.

Các nàng là đệ tử Bách Hoa Tông.

Trên mảnh đại lục này, chỉ cần là nam nhân chân chính, ngươi có thể không biết Đa Bảo Các, có thể không biết Thánh Linh Học Phủ, nhưng ngươi không thể không biết Bách Hoa Tông.

Hầu hết mỗi nam nhân tu sĩ trong thiên hạ, chỉ cần có chút tiếng tăm, hầu hết đều mang trong mình một mơ mộng.

Lấy được đệ tử Bách Hoa Tông làm vợ…

Các nàng mỗi người được đào tạo dạy dỗ từ tấm bé, cầm kỳ thi họa tứ môn thông, lại nề nếp, lễ giáo, gia cảnh hiển hách, đặc biệt mỗi người đều xinh đẹp tuyệt trần, là bạn lữ lý tưởng nhất thiên hạ…

Tuy nhiên, mơ mộng là thế, số người thành công đạt được như nguyện có bao nhiêu?

Trong hàng vạn nam nhân, có lẽ được một người như nguyện, người này không những phải thiếu niên thiên tài, gia thế hiển hách, ngoài ra phẩm đức cũng phải nhất lưu…

Tầm mắt nữ nhân Bách Hoa cao vô cùng, đặc biệt từ vài năm về trước, Tông Chủ Bách Hoa có sự thay đổi…

Chỉ nghe vị này tân cung chủ, tuổi chưa 200, Luyện Hư Sơ Kỳ cường giả, trực tiếp vượt qua vô số chủ nhân Thất Cấp thế lực khác trên đại lục, nếu không phải tổng thể thực lực môn phái còn chưa đủ, chỉ sợ Bách Hoa Tông có thể đặt một chân vào hai chữ “Bát cấp”.

Không dừng lại ở đó, vị này Bách Hoa Tông Chủ như cửu thiên tiên nữ trên chín tầng trời hạ phàm, mặc dù quanh năm mang khăn che mặt, nhưng chỉ dựa vào vóc dáng ma quỷ của mình, không có bao nhiêu nam tử đủ khả năng bình thản trước mặt nàng.

Lại nghe nói, từng có một cái Bát cấp thế lực chi chủ đến Bách Hoa Tông bái phỏng, vô tình nhìn thấy một góc gương mặt như ẩn như hiện sau lớp khăn che, lập tức toàn thân như bị sét đánh, quỳ gối cầu ái trước sơn môn suốt 6 tháng trời, vẫn bị cự tuyệt.

Vô số truyền thuyết vờn quanh tân cung chủ, khiến Bách Hoa Tông trực tiếp danh vọng bốn phương, thế lực đến nhà hỏi cưới đệ tử Bách Hoa như cá diếc sang sông, nhiều không kể xiếc.

Gần một tháng nay, không khí vạn dặm nơi đây nhiệt liệt dị thường, hàng ngày có tiên nữ tán hoa, pháo nổ tưng bừng liên miên không dứt, vô số tu sĩ từ bốn phương tám hướng đổ về tập nập, nhân loại nơi đây mặt mày hớn hở, trông ngóng từng ngày đợi đến hôm nay.

Thánh Nữ Đại Điển…

Đây có thể xem là lễ hội long trọng bậc nhất Bách Hoa Tông, trong hàng vạn đệ tử chỉ tuyển trọng đúng 100 vị hạch tâm đệ tử, mà từ 100 hạch tâm đệ tử đó, chỉ chọn ra ba vị đảm nhiệm ngôi Thánh Nữ.

Mỗi vị Thánh Nữ Bách Hoa, thân phận cao quý chỉ dưới tông chủ, bởi lẽ, một trong số các nàng có khả năng thừa kế ngôi vị tông chủ.

Mỗi khi tuyển chọn Thánh Nữ, vì giữ gìn tính cơ mật và công chính, Bách Hoa Tông thường phong tỏa toàn bộ tông môn, âm thầm tiến hành, chỉ có người trong tông biết được quá trình diễn ra mà thôi.

Mà Thánh Nữ Đại Điển, chính là sự kiện long trọng diễn ra sau khi tuyển chọn nhằm tuyên bố và giới thiệu ba vị thánh nữ đương nhiệm trước toàn bộ thế lực trên đại lục.

Có thể không tò mò sao?

Nữ nhân Bách Hoa bình thường trong mắt người khác đã là tiên tử, vậy Thánh Nữ sẽ là nhân vật bực nào?

Chỉ cần ngươi là nam nhân, tin chắc sẽ tò mò và mong đợi.

… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ tại nguồn: https://truyensexngan.net

Bách Hoa Tông không có kiến trúc hùng vĩ hào hùng của một đại phái, trái lại an tĩnh hiền hòa gần gũi với thiên nhiên, nơi sơn môn được xây ngay trung tâm bình nguyên cỏ xanh bát ngát, bên ngoài có rừng rậm bao vây chặt chẽ, tuy nhiên khoảng cách lại không quá xa so với các thành trì nhân loại khác.

Khác với không khí tĩnh lặng an tường thường ngày, nơi quảng trường Bách Hoa Tông, vô số ghế ngồi đã được chỉnh tề bố trí, các loại linh quả, linh trà liên tục được các nữ đệ tử xinh đẹp mang ra chiêu đãi khách nhân.

Mỗi một quan khách tiến vào, đều có nữ đệ tử cung kính tiếp đãi, sau khi kiểm tra thiệp mời sẽ dẫn đến vị trí ngồi được sắp xếp từ trước.

Bên trên một dãy ghế ngồi chính diện trung tâm quảng trường, nơi đây rõ ràng được xếp cao nhất trong các dãy ghế ngồi, rõ ràng chỉ dùng để ưu tiên cho khách quý.

“Nơi đây quang cảnh không tệ, so với nóng bức như nhà chúng ta tốt hơn nhiều” Một thiếu nữ có gương mặt tinh xảo như thiên sứ, nhìn sang tỷ tỷ bĩu đôi môi hồng nhỏ nói.

“Xú nha đầu, muội có Mộc cùng Phong linh căn, đương nhiên thích thiên nhiên nơi đây, nhưng đối với phần lớn Hỏa tu sĩ, lãnh thổ Diễm gia chính là thiên đường” Bên cạnh thiếu nữ, một nữ tử thành thục như mật đào, gương mặt diễm lệ, mái tóc đỏ rực như lửa cốc đầu muội mắng nói.

“Á, đau, ngươi chỉ biết khi dễ ta, lần sau ta mét hắn, để hắn đánh cái mông thịt của ngươi” Thiếu nữ ôm đầu la oai oái nói.

“Hừ, hắn dám”.

Nhìn hai vị tiểu thư nhốn nháo, Thất trưởng lão Diễm gia nhìn trời nhìn đất, giả vờ như chưa thấy gì.

Mà xung quanh đã có không ít ánh mắt nóng rực thỉnh thoảng liếc nhìn hài nữ, hiển nhiên với gia thế và dung nhan của các nàng, vô số thanh niên xếp hàng chạy theo như vịt, dù cho Thánh nữ Bách Hoa lần này, thân phận của không thể sánh bằng các nàng.

“Tại hạ Thanh Vân Tông Cố Phi Hoa, không biết có hân hạnh kết bạn hai vị tiểu thư?”

Quả nhiên đã có người bạo dạng lại làm quen, chỉ thấy đây là một thiếu niên một thân cẩm bào, tay cầm trường kiếm, tuổi gần 30, diện mạo lễ độ nho nhã, mỉm cười nhìn hai nữ bắt chuyện.

Người xung quanh nghe thanh niên giới thiệu, cả đám bắt đầu xôn xao bàn tán:

“Hắn chính là Cố Phi Hoa sao?”

“Chắc vậy, nghe nói là Thanh Vân Tông ra một cái thiên tài, 28 tuổi đã là Nguyên Anh kỳ cường giả”.

“Đúng vậy, người này sở hữu Phong hệ linh căn, lại tinh thông Kiếm Thuật, Nguyên Anh Sơ kỳ đã có thể chiến Trung kỳ”.

“Hắn thật đẹp trai nha”.

Nghe đám đông bàn luận, Cố Phi Hoa tỏ vẻ ung dung bình thản, bất quá trong mắt thoáng hiện một tia đắc ý, chờ đợi hai vị đại tiểu mỹ nữ Diễm gia khâm phục tươi cười với hắn.

Chỉ là rất nhanh, sắc mặt hắn lập tức sạm lại.

“Hì hì, người này thật nghèo, ngay cả nhẫn trữ vật cũng không có, có cần chúng ta tặng một cái hay không?” Diễm Điệp Tình chỉ vào trường kiếm cầm trên tay Cố Phi Hoa, ra vẻ ngây ngô cười nói.

“Muội lại ăn nói bậy, Thanh Vân Tông đường đường Thất cấp thế lực, sao có thể nghèo đến mức đó, đây gọi là tiết kiệm biết không? Khanh khách” Diễm Hồng Liên che miệng cười, bộ ngực sửa run run mãnh liệt sau lớp áo.

Cố Phi Hoa sắp tức điên, hắn cầm theo kiếm là muốn thể hiện phong độ, gia tăng khí chất, trong mắt hai nữ tử này lại thành nghèo, keo kiệt, rõ ràng muốn làm mất mặt hắn, bất quá hắn quả thật không dám làm gì các nàng, chỉ có thể xám xịt về chỗ ngồi.

Vô số quan khách muốn cười nhưng không dám, chỉ có thể nuốt màn tấu hài này vào trong bụng, trong lòng âm thầm may mắn có Cố Phi Hoa làm chuột bạch.

“Người Lạc gia đến” Một âm thanh thông báo vang lên, vô số người sắc mặt trịnh trọng.

Tại phía Bắc Băng Thiên Đại Lục, Lạc gia không thể nghi ngờ là hùng chủ một phương, không mấy người muốn gieo vào con quái vật này.

Bất quá vẫn có một số người to nhỏ nghị luận:

“Lạc gia không phải phong bế vài năm sao?”

“Đúng vậy, nghe nói bọn hắn xúc phạm thiên đạo, tổn thất không nhỏ a”.

“Ta làm sao biết, nhìn xem đi”.

Chỉ thấy trên không trung quảng trường, hai cái hình thù to lớn Băng Dực Điểu kéo theo một cổ xe giá, khí tức Tứ giai yêu thú lan tỏa khiến không ít thực lực thấp tu sĩ sắc mặt tái nhợt.

Xe giá đảo quanh một vòng, rốt cuộc hạ xuống, bên trong đi ra ba thân ảnh, một cái lão già lưng còng, mái tóc xanh đậm rối tung lại cho người khác áp bức nhàn nhạt, một cái khác là thanh niên có diện mạo bình thường tuổi hơn 20, chỉ là tu vi Nguyên Anh sơ kỳ khiến không ai dám xem nhẹ bề ngoài của hắn.

Mà càng khiến người ta chú ý là, hai người này vậy mà lại cung kính đi sau một thiếu niên trẻ tuổi, người này một thân khí độ thong dong, thân mặc lam bào cao quý, diện mạo anh tuấn bất phàm, đôi mắt lấp lánh hữu thần như sao trời.

Mà vô số người chứng kiến thiếu niên trẻ tuổi này, cả đám mang theo vẻ ngưng trọng, bởi khí tức của hắn không hề che giấu.

Kim Đan Trung Kỳ.

Bộ dạng thiếu niên này chỉ khoảng 15 16 tuổi, lại có tu vi như thế, kết hợp với hai tên cường giả cung kính đi sau lưng hắn, không ít người đoán được thân phận kẻ này.

Hắn, Lạc gia thiếu chủ – Lạc Vũ.

Được vinh dự đệ nhất thiên tài Lạc gia, sở hữu hai loại linh căn, tu luyện Thiên Cấp công pháp, nhà mẹ đẻ là một cái Thất cấp thế lực.

Bất kỳ yếu tố nào đều khiến Lạc Vũ như chúng tinh ủng nguyệt ở bất kỳ đâu, là tâm điểm cho mọi sự chú ý.

Không ít Bách Hoa Tông đệ tử liếc mắt đưa tình…

Lạc Vũ đảo mắt nhìn quanh, lại thong dong bình thản theo một vị hạch tâm nữ đệ tử đến vị trí ngồi, trước ánh mắt hâm mộ của vô số người.

Khoan.

Có hai ánh nhìn khác biệt…

Hai tỷ muội Diễm gia siết chặt nắm tay trắng bệch, tia thù hận lóe lên trong mắt các nàng, nhìn đôi mắt sáng ngời của thiếu niên đó, các nàng không che dấu được sát khí kinh khủng của mình.

Đó là mắt của nam nhân các nàng yêu…

Thất trưởng lão phát giác hai vị tiểu thư dị thường, phất tay xua tan sát khí, cấp tốc truyền linh lực vào hai cổ thân thể mềm mại, ổn định lý trí của hai nàng.

“Nhị vị tiểu thư, có chuyện gì?” Thất trưởng lão hoàn toàn không hiểu ngưng trọng hỏi.

Cố gắng đè nén lòng căm hận, hai nữ liếc nhau, nhìn ra trong mắt đối phương sự bất đắc dĩ, biết đây không phải lúc lỗ mãng, hít sâu một hơi ổn định tâm thần.

Lạc Vũ phi thường mẫn cảm, mặc dù Thất trưởng lão đã kịp thời xua tan sát khí, nhưng hắn lại cảm giác có gì đó không đúng, đưa mắt nhìn sang.

Chợt, hai mắt hắn hơi lóe sáng, hai nữ quả thật là những nữ tử đẹp nhất hắn từng thấy, một người thành thục chín mọng, một người thanh xuân bát ngát, chưa kể khí chất cao quý trên người các nàng.

Thiếu nữ kia nhìn qua có vẻ nhỏ hơn hắn một chút, tu vi lại là Kim Đan Sơ Kỳ, hoàn toàn không kém chút nào.

Hắn quay sang lão già bên cạnh thăm hỏi: “Cửu trưởng lão, các nàng là ai?”

Lão già đi cùng Lạc Vũ là trưởng lão Lạc gia một trong, Lạc Cửu, Hóa Thần Trung Kỳ cường giả.

“Khí tức Viêm hỏa thật nồng đậm, hẳn là người của Diễm gia” Lão già hơi đánh giá ba người, ngưng trọng nói.

“Diễm gia sao?” Lạc Vũ miệng hơi nhếch lên, Diễm gia hoàn toàn môn đăng hộ đối với Lạc gia bọn hắn, xem ra phải chú ý hai nữ nhiều hơn.

“Gia chủ từng nói, Diễm gia là một trong số ít chúng ta không thể chủ động trêu vào” Lạc Cửu lời nói khiến sắc mặt Lạc Vũ cùng thanh niên có diện mạo bình thường hơi đổi.

Như nhận ra nghi hoặc của hai người, Lạc Cửu nói tiếp: “Diễm gia chi chủ Diễm Nguyệt Kỳ, giống với gia chủ, đều sở hữu Lôi Hệ linh căn, hơn nữa một hệ còn lại vừa vặn khắc chế chúng ta Băng hệ”.

“Hỏa hệ” Lạc Vũ lên tiếng, có thể khắc Băng chỉ có thể là Hỏa.

“Không sai, hơn nữa không phải hỏa diễm bình thường, mỗi đệ tử Diễm gia chỉ cần có hỏa linh căn, sẽ được tu luyện công pháp bí truyền sản sinh Viêm hỏa, chưa kể Diễm Nguyệt Kỳ còn sở hữu dị hỏa” Lạc Cửu càng nói càng ngưng trọng.

“Dị hỏa?” Lạc Vũ và thanh niên khiếp sợ, hiển nhiên bọn hắn dư sức biết sự khủng bố của thứ này.

“Đúng, hơn nữa còn không phải Dị hỏa bài danh hạng chót, trái lại nó là Kim Ô Hư Hỏa, xếp hạng đệ ngũ trên Dị Hỏa Bảng” Lạc Cửu trầm giọng nói.

Nhìn vẻ mặt hai thiếu niên ngưng trọng, Lạc Cửu nhìn tình cảnh này hài lòng gật đầu, hắn không muốn thiên tài nhà mình thuộc loại trời cao đất rộng, không xem thiên hạ ra gì, lần này sẵn tiện mượn Diễm gia dạy bảo bọn hắn.

Lạc Cửu đột ngột thay đổi thái độ, tự tin nói: “Đương nhiên Lạc gia ta cũng không sợ, nếu dốc hết tất cả thủ đoạn, chưa biết hươu chết về tay ai”.

Vừa để đệ tử gia tộc biết trời cao đất rộng, vừa không làm mất tự tin và niềm tự hào gia tộc thuộc về bọn hắn.

Có thể thấy, dù là Bát cấp gia tộc, cũng không phải toàn loại vô não hống hách như trong tiểu thuyết, trái lại bọn hắn nghiêm cẩn, biết người biết ta, trăm trận trăm thắng, khó dây vô cùng.

Trong lúc này thì quan khách ngày một tụ tập, tính luôn Diễm gia và Lạc gia, đã có 4 đại Bát Cấp Thế Lực tham dự Đại Điển lần này.

Một cái Thất Cấp thế lực, lại có khả năng mời 4 tôn Bát Cấp, có thể thấy uy tín của vị tân tông chủ Bách Hoa Môn là lớn bao nhiêu, đương nhiên các Bát cấp thế lực hầu hết đều cử đệ tử dòng chính đến tham gia, mà không phải do đích thân chủ quản đến dự như các Lục cấp thế lực trở xuống.

Vài canh giờ sau, rốt cuộc quan khách đã đến đông đủ, Bát cấp thế lực phân biệt gồm 4 cái, Thất cấp 16 cái, các thế lực từ Lục cấp trở xuống nhiều vô số kể, quảng trường rộng lớn giữa bình nguyên mênh mông trở nên náo nhiệt hơn bao giờ hết.

“Các vị trưởng lão đến!”

Theo âm thanh ngâm xướng, mười tên ung dung hoa quý phụ nhân chợt xuất hiện trên quảng trường, mỗi người mỗi vẻ, có ung dung, có trang nhã, có hiền thục, cũng có ngạo kiều…

Các nàng thân mặc lễ phục hoa lệ, khí chất như được đề thăng gấp nhiều lần, ngực nở mông cong, thân hình thành thục uyển chuyển…

Toàn là cực phẩm mỹ phụ nhân.

Mười vị trưởng lão vừa thong thả bước đi, vừa hướng quan khách xung quanh ra vẻ chào hỏi, không kiêu ngạo, không siểm nịnh, đạt được hảo cảm của không ít người.

Đợi mười vị trưởng lão ngồi vào hai hàng bảo tọa trên đài cao, mỗi bên 5 vị.

Lúc này, đám người rốt cuộc chú ý, tại chính giữa hai hàng ghế dành cho các trưởng lão, vẫn còn một tòa phượng tọa còn trống rỗng.

Trong lúc nhất thời, vô số nam nhân hai mắt tràn ngập chờ mong, hô hấp có phần gấp rút nhìn chằm chằm phượng tọa bỏ trống đó.

Hiển nhiên, bọn hắn đoán được người xuất hiện tiếp theo sẽ là ai…

Quả nhiên, chỉ thấy mười vị trưởng lão đồng loạt đứng dậy, hơi khom người chắp tay, hướng hư không đồng thanh nói:

“Mời Bách Hoa Chi Chủ Hàng Lâm!!!”

… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ tại nguồn: https://truyensexngan.net

Theo âm thanh kính cẩn từ thập đại trưởng lão phát ra, vô số đệ tử Bách Hoa Tông cũng đồng thanh hò hét:

“Cung nghênh Bách Hoa Chi Chủ”.

Rốt cuộc trước ánh mắt hàng vạn người, không gian hơi chấn động, một khe hở tách ra mang theo hương hoa dễ chịu, lan tỏa khắp quảng trường khiến hầu hết người tinh thần lập tức thanh tĩnh đi rất nhiều.

Một vị nữ tử đạp không mà đi, bộ bộ sinh liên, một thân áo trắng đơn giản bồng bềnh trong gió, mái tóc đen tuyền dài quá lưng thon nhẹ nhàng vũ động, khinh sa che mặt, như trích tiên hàng thế.

Nàng thân thể cao dài, bộ ngực đầy đặn tròn trịa, mông cong hơi vểnh càng làm nổi bật vòng eo nhỏ nhắn mê người, mặc dù toàn thân áo trắng rộng thùng thình, nhưng vẫn không thể che dấu thân hình mị hoặc vô hạn đó.

Nhưng cái khiến người khác bị cuốn hút, hãm sâu vào chính là khí chất của nàng, như một tiên tử hoàn toàn tách biệt với nhân gian, không nhiễm một tia buội trần, lại không có sự kiêu ngạo của một vị tuyệt thế giai nhân vốn có.

Nàng, chỉ có bình thản cùng thong dong, như một mặt giếng cổ xưa trong trẻo, nhìn thì gần nhưng cách người vô tận…

Nàng, Bách Hoa Chi Chủ – Tô Nhan.

“Ra mắt Bách Hoa Tiên Tử”.

Toàn trường quan khách đứng dậy chắp tay hành lễ, âm thanh mang theo từng tia ái mộ.

Bất kỳ hoàn cảnh nào, Luỵên Hư Kỳ cường giả luôn được tôn trọng, huống hồ một cường giả tiềm năng như nàng, Luyện Hư Kỳ cường giả tuổi thọ hơn vạn, mà Tô Nhan còn chưa đến 200, không ai dám tự tin suy đoán tương lai nàng còn khủng bố đến mức nào.

Có thể nói Đại Điển lần này, Tô Nhan ăn mặc giản dị nhất, toàn thân áo trắng rộng thùng thình nhằm che đi thân hình ma quỷ, tuy nhiên vẫn không giấu được khí chất thanh cao của nàng.

Đằng sau làn khinh sa mỏng, một đôi mắt đẹp tĩnh lặng như mặt hồ, đảo mắt nhìn quanh toàn trường…

Chợt.

Ánh mắt Tô Nhan hơi động lại, chỉ thấy một nữ tử mái tóc đỏ rực mang cho nàng nhàn nhạt một tia nguy hiểm, mặc dù nữ tử kia đã ẩn giấu rất sâu, nhưng loại khí tức này, nàng từng ăn thua thiệt qua…

“Là Dị Hỏa sao? Xem ra Diễm gia có một bước tiến lớn” Tô Nhan thầm nghĩ, một gia tộc có hai loại Dị hỏa, điều này quá mức kinh người.

Bất quá với tâm tính của Tô Nhan, việc này chỉ mang lại một tia rung động thoáng qua cho nàng mà thôi, rất nhanh đã ung dung tiến đến Phượng tọa.

Không vội vàng ngồi xuống, ống tay áo tung bay, môi thơm khinh mộng, tiên âm êm dịu truyền vào tai từng người:

“Tô Nhan thay mặt Bách Hoa trên dưới cảm tạ chư vị quang lâm”.

Nói xong, mặc kệ thân phận cao quý của mình, thân hình hơi cúi…

“Không dám, tiên tử xin đừng a…”

Không ít nam tử đấm ngực dậm chân, dường như để nàng hành lễ là một loại tội ác đáng kinh tởm.

Mà không ít tuổi tác cao cường giả, sắc mặt mang theo một tia kính nể, đường đường Luyện Hư Kỳ cường giả lại không có một chút giá đỡ, phần này lòng dạ cùng khí độ, cho dù nhiều đấng mày râu cũng không sánh bằng.

“Quả không hổ danh nhất tông chi chủ, trách không được mẫu thân để chúng ta tham dự đại điển lần này” Diễm Hồng Liên lên tiếng cảm khái nói.

Sau một phen khách khí qua lại, Tô Nhan rốt cuộc an tĩnh ngồi trên phượng tọa, hai bên trái phải là các vị trưởng lão, bên dưới là hàng vạn đệ tử tinh anh, dù thân nữ nhi nhưng khí thế bất phàm, tác phong của một đại phái được hiện lên rõ rệt.

Tô Nhan hướng về vị trưởng lão ở sát bên nàng gật đầu ra hiệu.

Một phụ nhân có mái tóc tím búi lên sau ót bước ra, chỉ thấy nàng một thân cung tranh màu tím, dáng người đầy đặn, bộ ngực sửa run run, cử chỉ ưu nhã, không chê vào đâu được.

“Nàng là ai vậy?” Diễm Điệp Tình hướng tỷ tỷ hỏi thăm.

“Đại trưởng lão Bách Hoa Tông, Hoa Ngọc Loan, Hóa Thần Hậu Kỳ cường giả” Diễm Hồng Liên mở môi thơm giải thích nói.

Hoa Ngọc Loan đôi môi đỏ mọng khẽ mở, âm thanh vang vọng toàn trường:

“Lần này Thánh Nữ Đại Điển, mục đích hướng toàn thể đại lục ra mắt ba vị tân thánh nữ, các nàng là đệ tử xuất sắc nhất trong hàng vạn đệ tử Bách Hoa, về thiên phú lẫn diện mạo đều không có kẽ hở.”

“Thiếp thân xin tuyên bố, Thánh Nữ Đại Điển chính thức bắt đầu!”

Nàng vừa dứt tiếng, tiên âm lượn lờ từ phía Tô Nhan phát ra:

“Truyền ba vị thánh nữ!”

Vô số đệ tử Bách Hoa như luyện tập từ trước, oanh oanh yến yến đồng thanh phụ họa, chấn động nhất phương:

“Truyền ba vị thánh nữ!!”

Theo âm thanh vang vọng, chợt có tiếng đàn du dương truyền ra, vô số cánh hoa anh đào tung bay trong gió…

Ba thân ảnh nữ tử chợt xuất hiện trước toàn trường…

Các nàng không mang khăn che mặt…

Trong chốc lát đó, nam tử toàn trường đứng lên tám phần mười, vô số thiếu niên bật người đứng dậy…

Thời gian như đọng lại…

Ba vị nữ tử tuổi chừng đôi mươi…

Mỗi người mỗi vẻ…

Khuynh quốc khuynh thành…

Thông tin truyện
Tên truyện Con đường bá chủ
Tác giả Akay Hau
Phân loại Chưa phân loại, Truyện dâm hiệp, Truyện sex dài tập, Truyện xuyên không
Ngày cập nhật 14-06-2024 13:19:13
Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Vợ dâm đi công tác xa (Update phần 14)
Gửi cho Trâm (Update phần 14)
Đợi (Update phần 2) - Vi Thăng Long
Bí mật sau cánh cửa (Update phần 36)
Nỗi đau của vợ (Update phần 15)
Ngày thứ 7 (Update phần 16)
Thằng Dương may mắn (Update phần 47)