truyensexngan.net > Chưa phân loại > Cô chủ nhiệm

Cô chủ nhiệm

Phần 1
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Còn nhớ ngày xưa ấy, ngày đầu tiên đi học của năm cuối cấp, tôi được gặp cô – cô Phượng giáo dạy anh văn của tôi đồng thời cũng là giáo viên chủ nhiệm. Có thể khẳng định rằng ở cái trường cấp 3 này, không phải chỉ mình tôi mà bất kỳ thằng con trai nào cũng đều phải trầm trồ trước vẻ đẹp của cô, kể cả các thầy bộ môn khác cũng không phải là ngoại lệ. Cô là hoa khôi của trường, với dáng người cân đối, một nụ cười rất dễ thương, cùng với một giọng nói nhỏ nhẹ ngọt ngào. Luôn tạo sức hút với người đối diện trong lần gặp gỡ đầu tiên.

Tôi lúc đó dự định học kỹ thuật, nhưng xui khiến sao lại vào học lớp chuyên văn, trong đó tôi là thằng học giỏi nhất cái lớp chuyên đó về môn anh văn nên rất được cô quan tâm, dù cho cái môn cô dạy, là cái môn mà tụi trong lớp ghét nhất. Cái tuổi mới lớn, cái tuổi mà bắt đầu tò mò về con gái, đàn bà, thì cô là người mà tôi cảm giác thích thú nhất. Dù chưa rõ là như thế nào, nhưng trong nó vẫn cứ âm ỉ cái ảo giác là lạ mỗi khi gặp cô.

Rồi thời gian trôi qua, quay đi ngoảnh lại thì ra trường cũng được 10 năm rồi tôi vẫn là đứa hay ghé thăm cô nhất, mỗi khi được nghỉ hè về quê. Cô rất quý tôi, ngay cả đứa con gái của cô cũng quý tôi. Tôi đến thăm cô, vẫn hay lén lút nhìn cô một cách tế nhị. Không biết cô có biết suy nghĩ và mộng ước của tôi không nữa. Cô ngày một đẹp ra, mặn mà và thành đạt hơn xưa. Nay cô đã là trưởng bộ môn rồi.

Rồi vào khoảng thời gian này cách đây 5 năm về trước, con gái của cô thi đại học. Cô đã liên lạc với tôi từ trước để nhờ tìm phòng ở lại trong lúc lên thành phố để thi, tôi nhiệt tình quá, nên cô và bé đã ở lại nhà tôi luôn trong những ngày đó. Nói thêm thì nhà tôi cũng không thuộc dạng khá giả gì, nhưng sau 5 năm đi làm cho công ty nước ngoài, tích cóp được 1 số rồi vay thêm ba mẹ cũng đủ 1 khoản nhỏ để mua 1 căn chung cư tận bên quận 2. Cũng có cái chui ra chui vào, đỡ phải lo tiền nhà trọ hằng tháng.

Cô cùng tôi đi chợ, nấu ăn, rồi cafe đi dạo, để dành thời gian riêng cho con bé xem lại bài vở, và đó là thời gian tôi rất xao xuyến, dù cô hơn tôi đến hơn mười mấy tuổi. Đến những ngày con cô đi thi, tôi chở bé đi thi xong là về nhà cùng cô, hai cô trò ngồi và nằm trong phòng trò chuyện, cảm giác rất gần gũi và tình cảm. Cảm giác trong tôi xao xuyến, muốn được vượt rào nhưng bản thân tôi chẳng dám, và cũng chẳng biết phải thế nào. Bản thân tôi thì sợ, sợ cái uy nghiêm của cô, sợ mất đi một người mà tôi luôn yêu quý. Cô thì vẫn thế, vẫn là 1 người phụ nữ đẹp, nhưng rất quyền quý. Cô bảo tôi và cô rất hợp nhau, dường như điều gì cô nghĩ, tôi cũng hiểu được. Đời hiếm gặp tri kỷ như tôi lắm.

Ngày bé thi xong khối A, cô và bé về ở lại nhà bạn cô bên Gò Vấp, cô nhắn tin cho tôi:

– “Cảm ơn em những ngày vừa qua, và không biết đền đáp em sao cả”.

Không hiểu sao, lúc đó nó nhắn lại:

– “Em muốn gì cũng được phải không cô?”.

Tôi vẫn nhớ cô nhắn lại…

– “Em muốn gì cũng được, miễn sao trong khả năng của cô”.

Thế là tôi liền nhắn lại:

– “Em muốn tối nay hẹn hò với cô”, tim thì đập thình thịch.

Khoảng 5 phút sau, cô nhắn lại cho nó…

– “Con nít mà học đòi hẹn hò người lớn ha”.

Thế rồi không hiểu ma xui quỷ khiến sao, cô đã đồng ý cùng tôi. Cảm giác sung sướng, hồi hộp và cả lo sợ đang tràn ngập tôi. Tôi đã chuẩn bị để tối qua đón cô đi dạo hẹn hò.

… Bạn đang đọc truyện Cô chủ nhiệm tại nguồn: https://truyensexngan.net

Tối 6h, tôi qua và chở cô. Trong lòng mình đã chuẩn bị từ trước, nên tôi chở cô qua quán café Gió bên Thanh đa. Ở đây vừa có chỗ cho cặp tình nhân, vừa có chỗ cho những nhóm đông ngồi uống nước. Phải có đường tiến và đường lùi chứ. Tôi luôn cẩn trọng, tôi sợ làm gì quá mà cô giận và la thì sự về còn tồi tệ hơn nhiều. Và rồi, bước vào ghế đôi dành cho cặp tình nhân, phía trước là dòng sông trôi nhẹ nhẹ, không gian khá thơ mộng. Cô khẽ nói với tôi, cũng gan quá ha. Rồi 2 cô trò nằm trên ghế, trò chuyện, nhắc lại những chuyện ngày xưa, những ký ức đẹp thời học sinh.

Rồi lấy hết sự can đảm, tôi nắm lấy bàn tay của cô, bất chợt cô khẽ rùng mình, vùng tay ra, nhưng tôi vẫn nắm chặt, mắt nhìn ra bờ sông (vì không dám nhìn cô), khẽ nói “cô đồng ý hẹn hò rồi mà”. Có lẽ cô giữ lời hứa nên nhẹ nhàng nằm yên, nó khẽ ôm nhẹ cô, để cô dựa trên cánh tay của nó, hạnh phúc tràn về, và cả sự bất ngờ ngoài sức tưởng tượng của mình. Cô giáo chủ nhiệm năm xưa, đang nằm cạnh tôi, như đôi tình nhân hẹn hò. Lúc này cô lung linh và có phần mặn mà hơn xưa.

Suy nghĩ những thứ vẩn vơ làm thằng em bên dưới cứng lên, khẽ ngóc dậy làm tôi giật mình vì đang nằm kế cô, lỡ bị thấy thì ngại ngùng quá. Nhưng nào nó có chịu để tôi yên, nó vẫn cương cứng mặc cho ý chí của tôi đè nén, có lẽ việc cô gối đầu tựa lên cánh tay làm người hưng phấn nên ý chí bị cảm xúc chi phối. Thôi thì tôi đành phải tập trung nói chuyện phiếm linh tinh để thằng em nó xìu xuống vậy.

Nhưng vô tình tôi phát hiện ánh mắt của cô lướt qua phần hạ bộ hơi nổi cộm của tôi, tuy chỉ là cái nhìn lướt qua như điện xẹt đó nhưng nó dường như tiếp thêm sức mạnh cho dương vật đang âm ỉ. Trời hại mình rồi, lần đầu hẹn hò cũng cô mà lại xảy ra cớ sự như vậy.

Buổi cà phê cũng kết thúc, cô phải về nhà bạn để làm 1 số việc, tôi cũng đành ra xe chạy về nhà mình, thời gian như ngưng đọng khi hình ảnh và nụ cười cô cứ mãi hiện về, tôi chạy xe mà trong lòng thấy vô định, chẳng có hứng thú với việc gì nữa ngoài cô. Cũng chẳng muốn về nhà, cứ chạy loanh. Lòng tự hỏi tôi yêu cô rồi sao? Cái tình cảm này là gì? Sao lại dành cho người phụ nữ đã có gia đình yên ổn? Hàng tá câu hỏi dấy lên nhưng chẳng có câu trả lời thỏa đáng nào cả. Trong lòng ngổn ngang. Cái tình cảm không xác định được này khiến tôi như kẻ vô hồn, mong muốn cái mà biết rằng sẽ chẳng bao giờ có, thật trống rỗng mà bế tắc.

… Bạn đang đọc truyện Cô chủ nhiệm tại nguồn: https://truyensexngan.net

Hôm nay là thứ 7, định bụng không về quê, vì chẳng có hứng, chỉ muốn ở lại cái nơi này, như muốn trốn đi cái sự đời. Nhưng chợt nhớ ra hôm nay là đám cưới của thằng bạn học thời phổ thông. Thôi thì dậy uống ly cà phê buổi sáng rồi lái xe về quê. Trời hôm nay trong xanh, thoáng mát, những đám mây trắng trên bầu trời trải ngang dọc tựa như những chất chưa ngổn ngang trong lòng tôi hiện giờ. Cà phê sáng nay có vẻ nhạt nhẽo, không đắng mà cũng chẳng ngọt, những làn khói trắng của thuốc bồng bềnh bay bổng vô định. Nhìn dòng người chạy ngược xuôi trước mặt, trông tôi lúc này như 1 kẻ vừa thua độ đá banh hay lô đề gì ấy. Lần đầu tiên trong đời tôi mới phải nếm qua cái thứ cảm xúc dị thường này. Sau hôm cà phê ấy tôi chỉ biết trong đầu mình chỉ có hình ảnh của cô, vẻ đẹp nhẹ nhàng đằm thắm, mặn mà như chiếm hết trong đầu tôi. Có lẽ tôi đã thần tượng cô rồi chăng? Rồi sẽ như thế nào đây cái thứ cảm xúc ấy dường như ngày càng lớn lên trong tôi.

Tới chiều thì cũng xong cái đám cưới sau màn chia tay anh em sướt mướt với mấy thùng bia. Tôi dân xây dựng, uống cũng khá nên cũng còn tỉnh queo, đô bất tử mà. Định bụng về thành phố luôn nhưng lại nghĩ đến cô, muốn gặp cô nên thôi coi như mặt dày không có chuyện hôm trước vậy. Nhà tôi và nhà cô chỉ cách nhau tầm 2 cây số, qua cây cầu vào thị trấn chạy tầm 5 phút nữa là tới nhà cô rồi. Nhà tôi dưới này là một căn nhà 2 tầng khang trang, ba mẹ và ông bà nội sống chung. Còn nhà cô thì là một căn nhà trệt nhưng có phần hiện đại và đẹp hơn nhà nội, đó là do 2 vợ chồng cô tự xây trên mảnh đất mà gia đình cho 2 vợ chồng. Cũng phải nói về chồng cô, nghe cô kể là mối tình đầu hồi cấp 3 của nhau, 2 người cùng học chung lớp, cùng nhau học đại học, đi làm rồi sau đó 2 người lấy nhau. Chồng cô cũng là kỹ sư xây dựng, đi công trường miết, cũng ít về nhà.

Tới nhà cô rồi, nhưng giờ sao đây? Làm gì tiếp theo? Không lẽ xộc vô, như vậy thì vô ý tứ quá với 1 thằng có học như mình. Tôi thì vẫn thấy ngại ngại với cô sau hôm đi cà phê. Tính tiếp, cờ bí dí chốt. Ý tưởng tiếp theo là đợi cô xuất hiện trước cửa nhà là giả vờ chạy ngang qua.

Ngồi đợi mãi cả hơn nửa tiếng, chẳng thấy cô ra, có 1 sự ngán ngẩm không hề nhẹ ở đây. Thế rồi ông trời cũng không phụ cho những ai kiên nhẫn. Cô kia rồi, đang đi ra, tay thì đang xách 1 bao nilon, có vẻ như là cô ra vứt rác thì phải, nổ máy và lựa thời điểm thôi. Cô vừa bước ra mở cổng là tôi phi xe tới, khi tới gần tôi giả vờ ra vẻ ngạc nhiên:

– Ơ chào cô? – Ừ, Em đi đâu đây, tới thăm cô à? – Dạ, em chạy lòng vòng tìm mua mấy cái linh tinh, đi tìm mãi chả thấy chỗ nào bán. Vô tình chạy ngang đây thì gặp cô. – Chắc tại em không ở đây thường nên không biết đường rồi. – Dạ, làm em tốn xăng lòng vòng nãy giờ mà chưa tìm được. – Ừ, thôi lỡ tới đây rồi thì vô nhà cô chơi. Nay chồng cô lại ra công trường ngoài Đà Nẵng rồi. Ở nhà khách cũng ít ghé thăm, vô chơi xíu rồi về…

Tôi mong câu này biết bao. Dắt xe vô sân, nhà cô rộng rãi, cây xanh trong sân tươi tốt và có nhiều chậu uốn lượn kiểu bonsai rất đẹp, khác với lần trước khi tôi ghé.

– Cây nhà trồng đẹp quá. – Ừ, chồng cô chăm sóc đó, ổng mê cây xanh lắm. Đợt nghỉ phép rồi về chồng cô mới thay chậu rồi tỉa tót lại, chứ cô ở nhà cũng k có chăm gì mấy.

Cô mặc đồ thun, cái áo thun đen ôm sát người rất đẹp, cô mặc cái quần thun ngắn ôm gọn bờ mông tròn trịa, đi theo phía sau nhìn cặp mông di chuyển nhịp nhàng sao mà mê hoặc đến thế. Dáng cô thật cao ráo, nảy nở như những người mẫu ảnh. Muốn vỗ mông 1 cái quá trời ơi. Hai cô trò ngồi xuống bàn phòng khách, cô ngồi đối diện rót nước cho tôi.

Ở nhà nên cô không mặc áo lót, nên tôi có thể đoán được là ngực cô cũng tròn như cặp mông của cô vậy, không to lắm nhưng không xệ xuống, có lẽ rất căng và vừa tay. Những suy nghĩ điên đảo của tôi dừng lại đến khi cô mở lời trò chuyện. Cô thật xinh đẹp và quyến rũ.

Chợt bên ngoài có tiếng lách tách của những hạt mưa, phá tan những suy nghĩ mông lung đang diễn ra trong đầu tôi. Cô nhoài người ra để khép cánh cửa sổ lại thì cặp mông cô hơi nhô cao về phía tôi do cô khom người hướng ra cửa sổ, thằng em bên dưới tôi căng cứng khi tận mắt thấy cặp mông nảy nở đó hướng về phía mình, vết lằn của cái quần lót ren hằn lên bờ mông rõ mồn một cách mặt tôi chỉ 2m thôi. Sao mà muốn chạm vô cặp mông tròn trịa đó quá. Cô khép xong cánh cửa sổ lại thì ngồi xuống trò chuyện với tôi.

– Hay là em ở đây ăn cơm với cô luôn, cũng trễ rồi, nay cuối tuần con bé Thuý bận tham gia tình nguyện hiến máu nhân đạo ở trường nên không về. Ăn 1 mình cũng buồn. – Dạ vậy phiền cô chút – tôi tươi cười trả lời. – Uh, cô xào tí rau nữa là xong rồi, em cứ ngồi chơi. Cô xuống bếp làm cho xong.

Ngồi không thì buồn, tôi vào bếp nhặt rau giúp cô, vừa nhặt vừa len lét nhìn vào khuôn ngực cô mà lòng không yên. Cô ngồi đối diện nên tôi dễ dàng quan sát hơn, khe ngực trắng sáng quá, nhìn xuống háng cô, thấy mu bướm cô nổi lên, vì cô ngồi khép hai chân nên mu lồn ép lại, nổi cộm lên cái quần thun mỏng, thằng em bên dưới tôi cứng ngắc, tinh khí như chực trào ra. Phải kìm nén lắm tôi mới bình tĩnh được trong hoàn cảnh này. Giúp cô rửa rau rồi dọn cơm cùng, phải nói đó là bữa cơm trưa ngon nhất trong đời tôi. Được ăn cùng với người mình thầm yêu trộm nhớ thật hạnh phúc. Ăn uống xong rồi ngồi uống nước với cô thêm xíu nữa, tôi chào cô ra về, thấy cô có vẻ buồn ngủ nên tôi cũng không nán lại thêm nữa, hôm nay như vậy là mãn nguyện lắm rồi. Tôi dắt xe ra về trong niềm phấn khích vì diễn biến quá bất ngờ, cô đã quên chuyện hôm trước rồi. Điều đó cũng làm cho tôi bớt đi cảm giác khó xử phần nào.

… Bạn đang đọc truyện Cô chủ nhiệm tại nguồn: https://truyensexngan.net

Những ngày cuối tuần rồi cũng trôi qua, tôi về lại thành phố với hình bóng của cô. Gương mặt cô làm tim tôi thổn thức, lẽ nào tôi yêu cô rồi sao??? Tôi không xác định được tình cảm đó một cách rõ ràng, chỉ biết là tôi muốn gần gũi cô nhiều hơn. Muốn gặp cô nhưng làm sao để gặp đây. Tôi với cô vẫn nhắn tin, thường xuyên hơn kể từ khi cô từ thành phố về, chúng tôi trò chuyện, tâm sự về công việc của cô, rồi của tôi, rồi đủ thứ chuyện trên đời, chỉ là không có lý do gì để được gặp cô nữa thôi. Phải có lý do. Đúng, mọi thứ đều luôn có lý do, và giờ thì phải nghĩ ra lý do, ôi cái con mẹ nó lý với do.

À, ra rồi, hôm nay sinh nhật tôi, 1 lý do, 1 sự trùng hợp mà tôi mừng như bắt được vàng trong hoàn cảnh không còn suy nghĩ được lý do nào thích hợp hơn. Mà nghĩ lại thì sinh nhật mình thì liên quan gì tới cô đâu ta. Mà thôi kệ đi, đâu còn lý do nào nữa khác. Xách điện thoại lên và nhắn tin:

– Cô ơi? Tôi gửi tin nhắn mà tim đập thình thịch, một cảm giác chờ đợi khó tả. 15 phút sau, cô trả lời: – Sao em, chuyện gì đó? – À, cô đi chợ chưa? – Sáng giờ cô bận đi họp bộ môn, vừa xong nên chưa đi. – Vậy thôi cô đừng đi, em đang có việc gần chợ, để em mua mấy thứ về nấu đãi cô được không? Nay sinh nhật em mà không có ai chung vui hết, bạn bè chẳng có ai. – Thôi, mất công vậy làm gì cho mệt em, cô tự lo được mà. – Em chỉ muốn nấu đãi cô để cảm ơn bữa cơm hôm bữa thôi. Với lại nay sinh nhật mà ăn cơm ngoài 1 mình cũng buồn, muốn nấu ăn 1 bữa. – Ừ thôi cũng được. Cô ở nhà bắc nồi cơm lên trước. – Dạ.

Cúp máy. Suy nghĩ nát óc mới được cái lý do. Phi xe ra chợ mua vài thứ về nấu lẩu, xong xuôi vọt về nhà cô, lòng khấp khởi dâng trào. Tới nơi thì thấy cô đang quét sân.

– Nhanh thế em. – Con trai mà, lúc nào chả nhanh – gọn – lẹ.

Tôi với cô xúm vào xử lý đống đồ ăn. Tôi hôm nay làm bếp chính. Trình độ nấu ăn của tôi cũng không đến nỗi tệ, vì thời sinh viên hay nấu ăn mà. Cô ăn mà cũng tấm tắc khen ngon, làm tôi hài lòng.

– Chồng cô đâu sao em không thấy nhỉ? – Chồng cô làm ở ngoài Đà Nẵng, nghe đâu mới khởi công công trình gì ở ngoài đấy khoảng 1 tuần mới về 1 lần. – Èo, thế thì cô ở nhà buồn lắm nhỉ. – Thì cũng quen rồi em, dạo này tình hình cũng có vẻ căng nên cũng ít về, phải trực thường xuyên ở công trình. Còn con bé Thuý nay lên năm nhất, nhiều bài vở nên cũng 2 tuần mới về. – Uhm, nay năm nhất nên cũng nhiều cái còn bỡ ngỡ, khác với thời học cấp 3 nhiều lắm. Tôi nói mà trong lòng mừng khấp khởi.

Ăn uống xong, tôi với cô ngồi xem tivi, chắc ăn lẩu nhiều nên tôi mắc đái quá.

– Nhà vệ sinh ở đâu vậy cô? – Em xuống dưới rẽ trái là thấy.

Tôi phi vô xả cơn bí bách trong người, nhìn quanh nhà vệ sinh xem thử có đồ lót của cô không, chỉ thấy mấy cái quần dài với áo bẩn treo trên tường. Lại gần vạch ra xem thử thì thấy cái quần lót tím nằm bên trong chiếc quần đùi jean. Nhẹ nhàng lấy ra cầm trên tay, cảm giác thật đã, đưa lên mũi hít 1 hơi ngay đũng quần lót, thằng em bên dưới tôi cương cứng, giây phút mơ mộng không được lâu, vì sợ cô nghi ngờ, lấy điện thoại chụp cái quần lót rồi trả về vị trí cũ.

Nói chuyện vẩn vơ rồi xem phim, tôi mệt quá nằm ngủ quên luôn trên ghế salon. Chuông báo thức hằng ngày vang lên làm tôi tỉnh dậy, thấy đã gần 2h, chuẩn bị chạy về nhà tại ở lâu thấy cũng kỳ, trong lúc tôi ngủ, cô đắp lên người tôi tấm chăn mỏng, cô thật chu đáo. Cô cũng đang nằm ngủ trên cái võng, tôi lại gần đắp cái chăn lên người cô, nhìn cô ngủ thật đáng yêu. Khép cánh cửa lại dắt xe nhẹ nhàng ra về, ước gì cô là vợ tôi.

Tình cảm của tôi và cô cũng tăng dần, thi thoảng cuối tuần tôi cũng hay qua nhà cô chơi hoặc ăn cơm, khi thì có bé Thuý, khi thì chỉ có mình tôi với cô. Cô cũng vui vì điều đó, vì nhà chỉ có mỗi 2 mẹ con thành ra cũng ít tiếng người, cô coi tôi như đứa em trong nhà, cũng thoải mái và tự nhiên hơn với tôi. Còn tôi thì đã thành công trong việc tiếp xúc và gần gũi với cô. Hy vọng ông trời có thể cho tôi những cơ hội lớn hơn chút. Thôi thì cứ sống với hy vọng vậy, được bầu bạn với cô là khiến tôi mãn nguyện rồi.

Cuộc sống của tôi cứ thế trôi qua bình yên trong cảm giác nhẹ nhàng. Ngày ngày lên công ty làm, tối về lên mạng chat tâm sự cùng cô. Cuối tuần thì đua về nhà ba mẹ dưới quê để kiếm dịp gặp người mà tôi vẫn hằng mong.

Thông tin truyện
Tên truyện Cô chủ nhiệm
Tác giả Chưa xác định
Phân loại Chưa phân loại, Đụ máy bay, Truyện sex cô giáo, Truyện sex dài tập
Ngày cập nhật 03-06-2024 21:35:09
Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Đỉnh cấp gian tình (Update phần 31)
Cỏ dại ven đường (Update phần 57) - 69deluxe
Thú tính (Update phần 18)
Em tôi (Update phần 26)
Thục Oanh (Update phần 25) - Oceano
Ác mộng vùng quê (Update phần 21) - 69deluxe
Hai mẹ con dâm đãng (Update phần 18)