truyensexngan.net > Chưa phân loại > Câu chuyện của một con điếm

Câu chuyện của một con điếm

Phần 48
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

“Huệ, anh hỏi thật nè, em có sao không, ổng có quýnh em nữa không” (Em nhẹ nhàng tra hỏi bé Huệ)

“Anh Phúc, em xin lỗi anh nha, vì em mà mấy bữa nay anh vất vả quá, lại còn bị người ta đánh đập nữa, em không sao đâu, anh đừng lo cho em nữa” (Bé Huệ mắt rưng rưng như muốn khóc, có vẻ như nàng đang cố che dấu những vết thương đang ẩn mình bên trong cơ thể)

Nghe bé Huệ nói vậy em cũng không muốn hỏi thêm điều gì nữa, bởi vì em biết rằng nàng đã không muốn nhắc lại chuyện đã qua. Vì tôn trọng nàng, em với con Ly mới lái qua chuyện khác và kể một số câu chuyện lặt vặt xảy ra trong cuộc sống. Cả 3 chúng em ngồi đung đưa trên chiếc xích đu, vui vẻ cười giỡn như chưa có gì xảy ra, lâu lâu để ý em thấy bé Huệ xoa xoa vùng bụng và mông, khuôn mặt nàng hơi mếu xệch tỏ vẻ đau đớn lắm. Thật sự là em tức thằng chó Minh lắm, nếu giết người mà không đi tù thì nó sẽ là thằng em giết đầu tiên. Thôi thì việc gì bỏ qua được thì bỏ qua, với những việc xấu nó làm trong quá khứ và hiện tại, em tin rằng ông trời sẽ trừng phạt nó thích đáng.

3 bọn em ngồi chơi xíu thì ba con Ly lái xe hơi từ ngoài nhà vào, ngồi bên cạnh bé Huệ, em thấy cơ thể nàng cứ như thể đang run lên từng hồi, nàng có vẻ vẫn còn sợ ổng lắm. Em nắm tay nàng thật chặt, nhưng xin lỗi nàng, anh cũng run bỏ mẹ ra đây nè, không biết lát sẽ phải làm gì, nói gì khi đứng trước thằng Minh. Chiếc xích đu đang đung đưa thì bỗng chốc dừng phắt lại, thay vào đó là một bầu không khí nặng nề. Thoáng nhìn qua con Ly thấy khuôn mặt nó cũng trĩu xuống, nhưng nó cố ra vẻ là vui vẻ lắm. Thằng Minh xách cặp từ từ tiến lại gần 3 đứa em, bé Huệ khi ấy sợ hãi cúi đầu xuống như một tội phạm, còn con Ly và em thì đứng dậy.

“Sao không vào nhà ngồi mà ngồi ngoài này” (Quái lạ, thằng Minh hôm nay sao ăn nói nhỏ nhẹ thế này)

“Bạn con không vào đâu, có phải ba hứa với con là sẽ bỏ qua tất cả không” (Con Ly lấp bấp mở miệng)

“Con đi vào đây với ba”

15 phút sau thì con Ly trở ra ngoài, nó cầm một cái tập giấy gì đó rồi dúi vào túi của bé Huệ, có vẻ nó không muốn cho em thấy. Sau đó nó mới quay sang dặn em là: “Anh đưa bé Huệ về giùm em nha, em sẽ về sau, sau này sẽ không có chuyện gì nữa đâu”.

Em không biết 2 cha con con Ly đã nói gì ở đằng sau, chỉ đoán già đoán non là thằng Minh nó kêu con Ly đưa cho bé Huệ một số tiền khá lớn, chắc có lẽ là số tiền còn lại nó trả khi bé Huệ làm gái bao, hoặc có lẽ nó muốn bé Huệ “im lặng” bỏ qua những trận bạo hành nó đã gây ra cho nàng. Thời này đúng là có tiền là có tất cả mà.

Thế là kể từ giây phút ấy, em với bé Huệ lại một lần nữa gặp lại nhau. Em muốn hỏi nàng nhiều điều lắm nhưng thấy tâm lý nàng không ổn định nên chỉ tìm cách làm cho nàng vui thôi. Em chở nàng về lại phòng trọ, nơi mà một vài chiếc áo của nàng đã rơi xuống đất do mưa gió. Hôm ấy nàng ít nói đến lạ thường, nhiều lúc em đụng vào người nàng, nàng đều tìm cách tránh đi. Em dìu nàng nằm xuống giường, bảo nàng chợp mắt xíu để em chạy ra ngoài mua cho nàng tô phở.

8h30 tối, em mang tô phở về, bé Huệ vẫn còn đang ngủ, nàng nằm co ro trông thương tâm lắm. Em bèn lay người nàng dậy rồi kêu nàng ăn tô phở cho khoẻ. Nàng không nói gì hết, cứ lầm lũi ăn cho hết tô phở rồi lại lăn đùng ra ngủ. Hình như nàng đang mặc cảm với emthì phải, sợ em khinh ghét nàng vì những điều nàng đã làm vừa qua, “nàng ơi, ta nào đâu có xem thường nàng cơ chứ”.

Đêm ấy, em sợ bé Huệ có chuyện và gặp ác mộng, nên em đã quyết định ở lại qua đêm với nàng tại căn phòng trọ đó, tính mai dậy sớm rồi về nhà chuẩn bị đi làm. Em nằm ôm nàng ngủ một cách say sưa, em vuốt mái tóc thân thương của nàng, rồi vô tình chạm vào khoé mi của nàng, “hình như nàng đang khóc, nàng đang giả vờ ngủ”, em thầm nghĩ.

Nói sao thì nói lúc đấy em cũng đuối qua rồi nên ngủ lúc nào không hay luôn. Nhưng khoảng 2,3 giờ đêm thì em có cảm giác như bé Huệ đang ôm em, rồi nàng gục đầu vào ngực em nữa. Em cũng từ từ lim dim mở mắt dậy, thấy nàng cũng đang mở mắt nhìn xa xăm, nom có vẻ rất nhiều suy nghĩ.

“Huệ, em ngủ chưa”

“Dạ, em chưa ngủ, em tưởng anh ngủ rồi chứ” (Giọng nàng nhỏ nhẹ như nói không ra hơi)

“Em buồn lắm phải hông, có gì kể anh nghe đi”

“Em nhớ mẹ, nhớ chú Hùng, nhớ các em của em lắm, thằng em út của em sắp đi mổ tim rồi, em không biết có sao không” (Nàng mắt ướt lệ nhoà, nói trong nước mắt)

“Anh tin mọi thứ sẽ tốt thôi em à, em biết không, anh thương em lắm đó”

“Em biết chứ, em còn biết vì em mà anh đi đánh nhau với người ta nữa”

“Em còn thiếu bao nhiêu tiền nữa để chữa trị bệnh tim cho em trai của em, có gì anh đi gom góp vay mượn một số nơi”

“Em đủ rồi anh, anh giúp em nhiều quá rồi”

“Có gì cần anh giúp thì em cứ nói nha”

“Dạ, anh nè, mai em đón xe trở về quê rồi, bệnh tình của em trai em khá nguy kịch, em phải về phụ mẹ chăm sóc cho mấy đứa. Em thật cám ơn anh tất cả mọi thứ anh đã làm cho em, sau đêm hôm nay anh quên em đi nha, anh là người tốt, em không muốn anh dính vào thế giới đen tối của tụi em đâu, anh còn tương lai, gia đình nữa”

“Sao em lại nói vậy, nếu anh khinh rẻ nghề của em thì anh đã bỏ đi lâu lắm rồi, đâu có trụ lại bên cạnh em như ngày hôm nay, em có hiểu không”

“Em hiểu, nhưng chúng mình đến với nhau sẽ chỉ nhận lấy khổ đau và không có kết quả gì đâu anh à, anh thấy không, anh mới quen em có mấy tháng thôi mà đã ra nông nỗi này rồi”.

“Anh chịu được mà, chỉ cần em tin tưởng thì anh tin mọi thứ sẽ qua thôi”

“Dạ, thôi, khuya lắm rồi, mình ngủ đi anh”

“Em cho anh ôm em ngủ heng, nhớ mùi thơm của em quá à”

“Dạ hihi”

Khoảnh khắc hạnh phúc khi em được ôm bé Huệ vào lòng ngủ suốt đêm đã nhanh chóng bị xua tan khi bình minh ló dạng. 6h30 sáng, em chợt mình tỉnh giấc, quay qua quay lại, nhìn khắp căn phòng nhưng đã không còn thấy hình bóng của bé Huệ nữa, “quái lạ, mới sáng sớm mà nàng đã đi đâu rồi”, em lo lắng suy nghĩ.

Ngay lập tức, em chụp lấy cái điện thoại tính gọi cho nàng, thì thấy một dòng chữ tin nhắn dài ngoằn trên màn hình, có lẽ đây là những điều bé Huệ viết để lại cho em, thay cho lời tạm biệt, thế là nàng đã bỏ đi rồi, đi thật rồi, không còn vương vấn gì nữa hết:

“Anh Phúc, em là Huệ nè, sáng nay em phải đón chuyến xe sớm để về quê, thấy anh ngủ ngon giống chú mèo con quá hihi, nên em hông dám đánh thức chào tạm biệt anh. Em xin lỗi anh vì sự ra đi đường đột như thế này, anh nhớ về nhà sửa soạn đi làm nha chưa, đừng có đi tìm em nữa. Em cám ơn tình cảm anh đã dành cho em bấy lâu nay, trước giờ chưa ai đối xử tốt với em như anh hết đó, nhưng em xin lỗi anh, thật ra tình cảm của em đã chết theo một người đàn ông khác rồi, em không muốn nói ra điều này vì sợ anh buồn. Anh ráng quên em đi và tìm một người con gái ăn học đàng hoàng đi nha, đừng dính vào tụi con gái mại dâm như tụi em. Một lần nữa em xin lỗi anh, nếu có duyên, một ngày nào đó 2 chúng mình sẽ gặp lại. Bye anh, bé Huệ”.

Cầm chiếc điện thoại trên tay, đọc những dòng tin nhắn mà nước mắt em cứ trào dâng ra, lần đầu tiên em đã rơi lệ rất nhiều vì một người con gái, lại là một cô gái bán dâm. Có lẽ như, “tình cảm của nàng đã chết theo một người đàn ông khác, người đó ắt hẳn là cậu chủ tại căn nhà lần đầu tiên nàng ở khi vừa lên sài gòn”. Thế mà bấy lâu nay em cứ thầm nghĩ rằng, nàng sẽ dành một chút tình cảm gì đó cho mình, nhưng tất cả đều đã sai, sai lắm.

Ngày hôm ấy, em rất muốn đuổi theo nàng, chí ít là gặp trực tiếp rồi chúc nàng một câu “thượng lộ bình an”, nhưng em biết đi đâu để gặp nàng bây giờ, có lẽ giờ nàng đã ngồi lên xe về quê rồi. Gọi điện cho nàng thì máy nàng đã ò í e như vốn nó vẫn thường xảy ra.

1 tháng sau…

2 tháng sau…

3 tháng sau…

4 tháng sau…

5 tháng sau…

5 tháng trời ròng rã kể từ ngày bé Huệ cất bước ra đi, hằng đêm em vẫn gọi điện vào số máy của nàng với hi vọng có người trả lời, nhưng tất cả đều bặt vô âm tính. Em rất, rất, rất..rất là muốn biết nàng giờ ở nơi đâu, cuộc sống của nàng giờ như thế nào, rồi gia đình của nàng, và về căn bệnh tim của thằng em nàng đã chữa khỏi chưa, em nhớ nàng lắm, nhưng thật sự là em không biết phải làm sao hết, em đã hỏi hết mấy nhỏ bạn của nàng về thông tin địa chỉ dưới quê của bé Huệ để em tìm xuống đó, nhưng không một ai biết hết. Cho dù như thế nào đi nữa, em vẫn sẽ đợi nàng, dù thời gian có kéo dài bao lâu, em vẫn luôn tin giữa em và bé Huệ có một sợi dây duyên nợ, sẽ có một ngày em lại được thấy hình bóng thân thương của nàng một lần nữa.

Còn về phần con Ly, kể từ cái đêm bé Huệ ra đi, nó đã quyết định rời xa thế giới mại dâm và quay trở lại về bên người cha già mất nết của nó. Nói là trở về cũng không đúng, thật ra hồi ấy, để “mua chuộc” ông Minh tha cho bé Huệ, con Ly đã hứa với ba nó là sẽ dọn về nhà ở luôn, rồi cam kết với ba nó là không trở lại con đường mại dâm nữa. Hèn gì khi ấy thằng Minh nó lại bỗng trở nên hiền dịu và bỏ qua dễ dàng cho cả em và bé Huệ như vậy, tất cả là nhờ con Ly. Âu cũng là điều tốt cho con bé, bởi vì dù sao cũng tránh xa được con đường tội lỗi, tuổi nó còn khá trẻ, hi vọng con bé sẽ tiếp tục con đường học vấn và kiếm được một công việc khác tốt hơn sau này.

Căn phòng trọ khi xưa 5 người, bao gồm bé Huệ, con Ly, Hà, Trâm, Quyên, đông vui và đầy ấp tình thương cũng như sự quan tâm lẫn nhau giữa các chị em, nhưng giờ đây chỉ còn lại con Quyên và con Hà, cô quạnh biết dường nào.

Về hoàn cảnh của con Trâm, cách đây 2 tháng, tức sau 3 tháng kể từ ngày bé Huệ bỏ đi, con bé T xinh xắn mà em vẫn hay ghẹo nó là bạn gái của thằng Bình, cũng đã dọn đồ lầm lũi bỏ đi một nơi nào đó rất xa, xa lắm, nó cắt đứt mọi liên lạc với tất cả các chị em khác, và với cả em và thằng Bình. Nghe đâu đó nó bị xét nghiệm dương tính với HIV, một thằng khách bỏ mẹ nào đó đã truyền căn bệnh thế kỷ vào người con nhỏ, khiến con bé rơi vào tuyệt vọng và bỏ đi biệt xứ tự bao giờ. Tiếc thương thay cho thân phận của con Trâm, người con gái còn rất trẻ, đúng là hồng nhan bạc phận.

Về thằng Minh, ba con Ly, cách đây vài hôm đã bị cảnh sát bắt giữ vì lái xe tông chết người trong tình trạng say rượu. Con Ly hiện đang rất buồn, nó phải một mình thường xuyên đến thăm tù ba nó. Âu cũng là những quả báo mà thằng Minh phải gánh chịu cho những lỗi lầm nó đã mang trong quá khứ, chỉ tội nghiệp cho con bé Ly, thân cô thế cút giờ không nơi nương tựa, mặc dù cả ba và mẹ nó đều đang còn sống trên cõi đời này. — Hết —

Thông tin truyện
Tên truyện Câu chuyện của một con điếm
Tác giả Chưa xác định
Phân loại Chưa phân loại, Đụ cave, Tâm sự bạn đọc, Truyện sex dài tập, Truyện teen
Ngày cập nhật 30-06-2024 09:34:56
Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Huyền đụ với chó (Update phần 15)
Some với vợ bạn (Update phần 13)
Củ khoai vô dụng (Update phần 14)
Hai cô bạn thân (Update phần 30) - Cagiac
Gia đình nhà cô Lan (Update phần 89)
Dì họ (Update phần 13)
Hà Nhi (Update phần 42)