Bạo tình

Phần 1
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Đây là truyện không có thật, do tác giả bịa ra để thỏa mãn những suy nghĩ dâm dục của mình… … Vào năm 1367, tức đời vua Lý Nhược Tông, có một giai nhân tuyệt sắc (theo như ” kinh niên vọng giám” thì ” mắt huyền, mày liễu, chân dài gần cả nửa chục gang tay của kẻ có gang tay lớn nhất, ngực căng tròn như quả cam sành chín mọng, mông như hai quả bưởi 9 roi…) tên gọi Điêu Nhi! Nàng là Chánh cung hoàng hậu, tức vợ vua! Nàng nổi tiếng không chỉ vì sắc đẹp “chim sa cá lặn” mà còn bởi sự thông minh phi thường! Tóm lại, nếu như nói theo thời đại của chúng ta ngày nay thì nàng có ” thân hình của Pamela Anderson”, và cái đầu của ” bill gates”. Lý Nhược Tông như danh hiệu của mình, là một gã vua nhu nhược và yếu đuối, suốt ngày chỉ lo “looking for and fucking beautiful girls”, do đó việc triều thần trong cung đều do một tay hoàng hậu quán xuyến!

Nàng cũng biết bản tính của gã chồng óc bã đậu nên dù đã lâu không được “nếm sữa của trời” nhưng nàng vẫn không mấy quan tâm về chuyện phòng the, chỉ chuyên tâm việc hưng thịnh, phồn vinh cho xã tắc sơn hà! Vào thời bấy giờ, hạn hán liên tục trong suốt nhiều năm, cuộc sống người dân trở nên vô cùng cơ cực nên cho dù đã giảm thuế tô, nhiều cuộc bạo loạn nổi dậy đã nổ ra ở nhiều nơi! Đây là điều làm cho Điêu hoàng hậu mất ăn mất ngủ nhiều tháng nay, còn gã vua cục mịch kia thì chẳng hoài mảy may đếm xỉa, phó mặc tất cả cho vợ mình!

Bạo loạn ngày càng bùng nổ dữ dội! Những đội quân nông dân tá điền man rợ (như kiểu Quân cướp Khăn Vàng thời chiến quốc) hoành hành khắp chốn. Cướp bóc, chặt đầu, lột da, hãm hiếp là chuyện hàng ngày hoàng hậu phải đọc trong các sớ khẩn do các tri phủ ào ào gửi lên!

Đang rối trí, không biết xử lý như thế nào thì ngay tại triều đình đã lộ rõ sự chia rẽ, bè phái khiến hoàng hậu như người bị “sốc”! Nhiều đại thần trong triều đình không còn thích sự “nhíp chánh” của hoàng hậu nữa, bởi lẽ họ không muốn tuân lệnh của một người có tuổi đời chỉ đáng tuổi con cháu và nhất là không có ” cái đó” dù giống họ!

Đứng đầu trong số nổi loạn này là Trầm Khu đại tướng quân!

Đây là một đại tướng võ nghệ cao cường, rất có thế lực và từ lâu đã muốn phế ngôi Lý Nhược Tông. Điêu Nhi cũng hiểu rõ chuyện này nhưng nàng không thể “thanh trừng” hắn được vì ” mạng lưới chân rết” của hắn cắm rễ trong mọi hang cùng ngõ hẻm trong hoàng cung và nhất là hắn nắm trong tay gần 30 vạn quân, trong đó có kỵ binh, đạo quân thiện chiến và tàn bạo nhất trong quân đội! Ngay trong hàng ngũ các quan đại thần, rất khó khăn để tìm một người không phải là “đàn em” của y! Nàng đành bất lực chờ cơ hội nhưng đáng tiếc thay cơ hội lần này lại thuộc về tên tướng đô con như Trương Phi, râu ria rậm rạp cả tấc, vốn rất dâm đãng và đặc biệt y thích kiểu làm tình bạo lực vì y xuất thân cũng là một tên nông dân nửa chữ bẻ đôi không biết…

… Một đêm kia đang ngủ thì nàng nghe tiếng náo loạn vọng ra khắp nơi trong Cấm cung, chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì nàng thấy bóng một đám đông mang theo gươm giáo sáng loáng ập đến và trấn giữ ngay cửa chính điện!

Ngoài kia tiếng la hét thất thanh và ánh sáng hừng hực của rất nhiều cây đuốc càng tăng lên dữ dội!

Không gian lúc đó thật vô cùng náo loạn.

Những tiếng la hét nghe thật rùng rợn!

Đó là tiếng la của người đang bị giết, tiếng kêu gào thảm thiết, tiếng nấc nghẹn van xin của các cung nữ đang bị các bàn tay rắn chắc xé tung từng mảnh vải trên thân thể, tiếng gào thét hãi hùng khi các cô gái xinh đẹp bị từng đám lính hai, ba tên đô con đè quật xuống nền nhà và cố nhồi nhét cái khúc thịt lâu ngày thất nghiệp kia vào bất kỳ cái lỗ nào trên người các cô mà chúng tìm được!

Đó còn là những tiếng tru dài sảng khoái tột đỉnh khi bắn những cơn bão tinh trùng đã quá lâu bị ứ đọng!

Nàng cảm thấy vô cùng hãi hùng, nàng linh tính rằng điều mà nàng bấy lâu lo sợ đang xảy đến.

Rồi bỗng nàng thấy một bóng đen to lớn đang lững lững tiến đến cánh cửa. Nàng run bần bật, vừa kịp với tay lấy miếng ngọc ấn định tháo chạy vào trong thì mọi sự đã quá trễ.

Bóng đen cao lớn kia vừa đẩy cửa tiến vào, một tay nắm chặt thanh kiếm, tay kia cầm cái đầu còn đang rỉ máu!

Điêu hoàng hậu kinh hồn bạt vía khi nhận ra cái đầu còn đang trợn tròng mắt kia chính là của Lý Nhược Tông, còn gã kia thì nhìn dáng mạo thôi nàng cũng đủ biết là ai!

Tiếng la hét thất thanh thảm não ngoài kia càng vang lên dữ dội, những tràng cười khằng khặc khả ố cùng ánh sáng chập choạng hắt vào gian phòng kín làm cho nàng bàng hoàng khiếp sợ!

Tên phản tướng từ từ tiến về hướng nàng.

Khuôn mặt hắn loáng thoáng trong ánh đuốc mờ mờ ảo ảo, nhưng rõ ràng toát lên một điều gì đó thật lạnh lùng và tàn ác.

Thu hết can đảm, nàng run rẩy mở miệng:

“Ngươi muốn gì?”

Trần Khu đại nguyên soái, vẻ mặt vẫn lạnh lùng, nhìn chằm chằm, chằm chằm như muốn ăn tươi nuốt sống vào cặp vú rất căng phồng mơn mởn, không nói gì! Trong phút giây hãi hùng đó, Điêu hoàng hậu rùng cả mình, gai óc nổi khắp nơi khi nhận thấy ánh mắt ghê rợn của hắn cứ “thôi miên” bộ ngực to tròn của mình! Tim nàng đập liên hồi như muốn vỡ tung ra! Môi nàng lạnh ngắt, run cằm cặp. Bỗng “gã nông dân” vung tay quăng mạnh cái đầu nọ về hướng cô gái đang run lẩy bẩy nơi góc giường! Cái đầu Lý Nhược Tông lăn lông lốc về hướng hoàng hậu! Nàng thấy trời đất quay cuồng, đầu óc như muốn vỡ ra, thân thể nàng muốn đổ quỵ xuống. Vừa khụy mình xuống thì một bàn tay chụp lấy xiêm y của nàng mà xé mạnh.

“Rẹt!”

Một âm thanh khô khốc vang lên! Hoàng hậu vô cùng kinh hãi, giật bắn cả mình. Theo quán tính, nàng đưa tay lên níu áo lại. Tên đồ tể vẫn lạnh lùng, không nói không rằng, dùng hai tay banh mạnh hai khuỷu tay đang che trên ngực của hoàng hậu. Nàng la hét kinh hoàng “á… á, đừng”! Thế rồi hắn lấy tay trái của mình khóa chặt hai tay nàng lại, đặt lên đầu nàng. Còn một tay trống trải, hắn thoải mái nắm vào mảnh áo xơ xác còn lại và giật phăng nó đi. Hắn không vội “đánh chén” mà buông hai tay nàng ra và lại… “rẹt”, phần tà áo còn lại phía dưới bụng nàng bị xé tan ra toang hoác. Điêu hoàng hậu chỉ đến lúc này mới hoàn hồn được phần nào và mới nhận ra được ý định giày vò thân thể ngọc ngà quý phái của mình bởi một tên vô lại cặn bã đang điên cuồng chà đạp tiết hạnh thanh cao. Nàng xấu hổ vội đưa tay che chùm lông đen tuyền phía dưới lại và lủi người trườn lên trên trong một trạng thái vô cùng bấn loạn.

Chưa kịp hoàn hồn lại thì “bốp”, một cái tát nảy lửa được giáng xuống mặt nàng! Nàng gục ngay xuống giường, choáng váng, đau đớn và kinh khiếp với những gì đang diễn ra! Bỗng nàng bị quật người ra sau, hai tay bị trói lại bởi tấm áo choàng của mình. Nàng còn đang choáng nên không thể điều khiển được đôi tay nữa nên cứ mặc cho tên cuồng dâm dễ dàng trói chặt. Và nàng lại bị quật ra phía trước, rồi một cái miệng gớm ghiếc banh ra to hết cỡ, nước miếng đang nhễ nhại, nhễu xuống cặp vú trắng phau đang run lẩy bẩy của vị hoàng hậu trẻ tuổi. Xong, hắn cắn một cái “phập”. Nàng thốn quá, giật bắn mình, “á”! Nguyên bầu vú căng tròn, trắng hồng đang bị nuốt chửng. Nuốt gần trọn!

Trần khu đại nguyên soái sau khi đã banh mồm hết sức để ngậm trọn bầu vú Điêu hoàng hậu, giờ đang mút chùn chụt bầu sữa thơm tho và căng tròn mà thỉnh thoảng các quan đầu triều liếc mắt thèm nhỏ dãi mà không dám hó hé! Quá đã! Rồi đến vú bên kia! Rồi lại sang bên này nữa! Cái lưỡi nha nhá của hắn đánh một vòng quanh cái vú rồi lấn lên trên nhũ hoa, nhay nhay nó và nút mạnh vào cái đầu vú hồng hào. Điêu Nhi rên la dữ dội, giãy giụa mãnh liệt nhưng sau đó nín dần vì nàng đã thấm mệt và đuối sức!

Hàm râu dài cạ vào bầu vú khiến nàng thấy nhột và… tê tê! Đôi lúc nàng nấc lên một tiếng khá to vì tên dâm tặc nút vú quá mạnh làm nàng đau! Được một lúc, hắn mò xuống dưới. Tuy đang “ngất ngư” nhưng nàng cũng hiểu hắn định làm gì nên hoảng hồn bạt vía vùng vẫy thoát thân. Nhưng điều đó càng làm cho tên bạo dâm như hắn kích thích thêm. Hắn làm mạnh bạo hơn. Hắn lòn hai bắp tay vào dưới mông nàng để cố định, không cho nàng rục rịch. Bỗng hắn nở một nụ cười điên dại khi nhìn chòng chọc vào chỗ kín của nàng, nước miếng hắn nhễu xuống từng bợn, trông rất gớm.

Điêu hoàng hậu cố gắng vẫy vùng, được chừng nào hay chừng đấy nhưng lực bất tòng tâm. Nàng nấc lên như sắp òa khóc. Và tiếp đến, hắn banh lồn nàng ra, úp mặt vào, nút lồn chùn chụt như muốn hút tất cả những gì trong cửa mình ra ngoài! Nàng gào thét, vùng vằng trong vô vọng. Lần này nàng thật sự vô cùng đau đớn nên nàng rống gào thất thanh, mình mẩy dẫy dụa liên tục, hai tay tê cứng vì bị cột sau lưng!

Hắn thọc lưỡi sâu vào trong âm đạo, ngoáy qua ngoáy lại và lấy hơi nút thật mạnh nước nhờn. Nàng rú lên đau tới tận óc. Sau khi nuốt nước nhờn ừng ực hắn lại dứ lưỡi ra hợp với hàm răng trên nhe nhe hột le Nàng vừa đau nhưng lạ thay cũng vừa nhồn nhột, một sự khoái cảm từ từ dâng lên, đây là lần đầu tiên có một người đàn ông úp mặt nơi chỗ kín của nàng và “ăn khô mực”. Đang rên gào thảm thiết thì lồn nàng không còn cảm giác bị “lỗ đen vũ trụ” hút vào nữa mà thay vào đó là một cái đầu cặc nóng hổi bự khủng khiếp đặt ngay cửa mình, không cần rà lên rà xuống mà chọt thẳng một cái “ót” vào ngay tới tận âm đạo như người ta “dập khuôn” vậy!

Nàng giật nảy mình lên sau cú “dập” như trời giáng! Tựa hồ mọi dây thần kinh cảm giác trong cơ thể nàng đều tụ về cửa mình mà đón nhận “cái đau thấu trời không gì tả nổi” của một cái lồn nhỏ nhắn xinh đẹp bỗng chốc bị nông ra không thương tiếc! Sau đó là những cú dập liên hồi! Không thể tưởng tượng nổi cái đau đớn của hoàng hậu lúc đó. Đau đến nỗi nàng muốn ngất đi nhưng lại không ngất được! Rồi chỉ độ một phút sau, khi nàng còn đang sống dở chết dở thì cái miệng nhỏ nhắn đáng yêu của nàng thình lình bị một bàn tay rắn rỏi và thô bạo banh ra!

Thế là sau khi nắc lia lịa khoảng gần 100 cái/phút (1 giây gần 2 cái – kỷ lục thế giới!!!), Sau khi cái lỗ nhỏ xinh xắn phía dưới của hoàng hậu bị dập tơi tả và rát buốt cực độ đến nỗi mất cả cảm giác, sau khi hai bầu vú sưng phồng lên vì dấu răng và nhễ nhại nước miếng, thì Trầm Khu đại nhân nhanh nhẹn đưa “bửu bối” của mình lên cặp môi đỏ mọng vô cùng khêu gợi của Điêu Nhi hoàng hậu mà chuẩn bị “xả khí”! Ôi đôi môi từng hét ra lửa, từng lấy mạng của bao nhiêu người thế mà giờ đây đang phải ngậm một cục thịt nóng chai sì, to tướng, đen đúa và hôi thối. Nàng hãi hùng đến độ không hiểu nổi là mình đang ngậm trong miệng cái thứ gì, đơn giản một điều là nàng không bao giờ tưởng tượng nổi điều này vì trong những lúc giao hợp với Lý đế, hắn đưa cặc ra bảo nàng bú nhưng nàng không chịu vì cho rằng dơ dáy, hắn sợ nàng giận nên từ bỏ ý định, đi tìm phi tần khác để được “thổi kèn”, thế mà giờ đây… tên cuồng tặc đang sung sướng thụt cặc liên tục trong miệng nàng, hắn tru lên sằng sặc.

Vì cặc của hắn vốn đã bự quá khổ mà lại còn ấn sâu chạm cả vào cổ họng nên Điêu Hoàng hậu muốn tắt thở. Cái mùi hôi thối ô uế quá nồng không thể chịu nổi của “cây hai” lâu rồi không tắm rửa và cảm giác nghèn nghẹn khi đầu cu nông miệng mình ra, chạm vào cổ họng làm nàng nấc lên ọe rạ Nhưng ngay lúc đó, hắn rùng mình như bị lên kinh phong, mình mẩy giật giật liên hồi, vừa rút cu ra vừa bắn như vũ bão những bợn dung dịch trăng trắng, nong nóng và tanh rình vào cái miệng xinh xắn tội nghiệp đang bị một tay hắn banh ra!

Hoàng hậu rùng mình khiếp hãi, những bợn trắng tanh nồng dính đầy trên mắt, mũi, má, cổ và phần lớn chúng đang nằm trong miệng nàng. Một số còn trào ra ngoài. Tên bạo tướng bọp miệng nàng lại và… Điêu hoàng hậu được một bữa thưởng thức món “sữa tươi sống” ngập tràn trong cổ họng! Nàng ọe lên sằng sặc, nấc lên từng đợt. Nước mắt cứ tuôn trào cùng với “sữa sền sệt” trào ra khóe miệng. Khi bị bóp miệng lại, đống tinh trùng tanh rình trong miệng nàng từ từ… trôi xuống cổ họng. Nàng nuốt hết chúng mà chực ọe ra nhưng không nổi vì nàng đã đuối. Còn tên bạo chúa vẫn để con cu trên mặt nàng, ngước đầu lên thở hồng hộc.

Một vài giọt còn sót nơi đầu cu nhiễu xuống dính vào môi nàng. Còn nàng thì nấc nấc lên từng đợt, tay vẫn bị cột sau lưng, ràn rụa nước mắt. Đây là một cảnh tượng vô cùng “độc đáo”. Có ai ngờ rằng khuôn mặt thanh tú, xinh xắn của một vị hoàng hậu đương quyền lại dính đầy tinh trùng, từng bợn, từng bợn nhòe khắp gương mặt cộng với nước mắt nhạt nhoà tạo thành một hình ảnh thật bi – hài kịch! Thỏa mãn xong, hắn với tay lấy con dao kề vào cổ nàng. Điêu Nhi không còn cảm thấy sợ nữa, ngược lại nàng mong hắn giết mình ngay đi cho rồi. Hắn đưa tay lên bóp vú nàng một cái thật thô bạo. Nàng đau quá thốt lên ” á!”. Hắn kề sát vào mặt nàng, hơi thở phì phò, giọng nhừa nhựa…

“Từ nay ta sẽ đụ nàng bất kể giờ giấc, nàng phải bú cặc ta cho đã, khi nào ta cho nghỉ mới thôi, còn các cung nữ của nàng thì ta sẽ thưởng cho bọn tay chân để chúng thỏa mãn, ta cũng sẽ lựa ra vài chục đứa vú bự, đít to để đổi món”

Nói xong, hắn mặc lại đồ và bỏ ra ngoài. Điêu hoàng hậu vừa đau đớn vừa nhục nhã, chỉ muốn tự tử cho rồi nhưng nhớ lại sơn hà xã tắc bao đời tiên đế gầy dựng và nhất là không biết bao nhiêu công sức của mình đóng góp không thể nào để rơi vào tay một con quỷ râu xanh tàn bạo, ác ôn và vô cùng dâm đãng nên nàng đành thôi, nuốt căm hận vào lòng chờ ngày rửa nhục…

… tờ mờ sáng hôm sau, hoàng hậu chợt tỉnh sau một giấc ngủ vùi ngắn ngủi đầy kinh hoàng. Quần áo đã rách nát, nàng đau đớn tìm một bộ xiêm y và khoác vào. Nàng loạng choạng bước ra ngoài thì thấy có vài tên lính canh ngoài cửa. Khi thấy nàng mờ cửa ra thì chúng cúi đầu:

“Vạn tuế nữ hoàng!”

Trước mặt nàng là một bãi chiến trường. Đầu rơi, máu chảy thê thảm, xác người nằm la liệt ngay trong tử cấm thành. Trong số đó, nàng nhận ra hơn một chục cái xác của các cô cung nữ, phi tần nằm rải rác đủ mọi tư thế, quần áo rách nát tả tơi. Nàng hiểu được rằng họ cũng giống như nàng đêm qua, bị hãm hiếp dã man nhưng khác ở chỗ nàng còn được sống – cho đến giờ phút này, còn họ thì đã về nơi phiêu lạc mang theo cái ám ảnh ghê rợn trong giây phút hấp hối. Chạnh lòng, nàng nấc lên một tiếng, chân dường như muốn ngã quỵ. Nàng toang bước ra thì bị bọn thị vệ cản lại. Nàng quát:

“Tránh đường cho ta đi!”

Bọn chúng thưa:

“Xin hoàng hậu tha tội, chúng tôi không được phép để người rời khỏi đây”

Nàng giáng ngay một cái tát vào mặt tên chỉ huy…

“Đứa nào dám cản ta?”

Nàng bước mạnh ra thì tên chỉ huy vừa bị tát xong nhào tới bế thốc nàng lên đưa vào trong. Nàng đấm túi bụi vào người hắn. Hắn đặt nàng xuống giường xong, toang bước ra thì chợt phát hiện thấy cặp vú to tròn trắng phau đang đung đưa trước mắt. Cũng giống như chủ tướng của mình, hắn nhìn chòng chọc vào đấy. Hoàng hậu đang cúi người xuống nên cặp vú lòi ra. Thấy tên lính quèn đang dám cả gan nhìn vào vòng một của mình, nàng lấy tay bịt áo lại rồi hất hàm thét lớn…

“Cút ra ngay!”

Tên lính giật bắn mình, bước trở ra được vài bước xong hắn lại quay lại bẩm:

“Xin hoàng hậu chớ làm chúng tôi khó xử, đây là mệnh lệnh của Trầm đại nhân”

Nói xong hắn bỏ ra ngoài. Điêu hoàng hậu tức muốn rụng tim, người run bần bật, nước mắt bật chảy ra ngoài. Nàng vừa bị làm nhục xong, quyền hành đã mất hết, ngay cả đối với một tên lính quèn như vậy mà cũng dám “phạm thượng qúy thể”, nếu như ngày thường thì hắn đã bị nàng “tru di cửu tộc” rồi. Nàng mím môi lại, quay người nằm úp xuống giường, khóc tức tưởi, cám cảnh số mệnh. Nàng vừa muốn quyên sinh vì nỗi nhục quá lớn nhưng mặt khác trách nhiệm của một đương kim hoàng hậu buộc nàng trở lại đương đầu với thực tế quá đỗi lớn lao đối với một người phụ nữ chân yếu tay mềm và quyền lực dường như đã bị tước đoạt hết. Trước mặt nàng là vô vàn phong ba bão tố. Nàng càng cảm thấy vô cùng mệt mỏi và liệm người đi lúc nào chẳng hay…

Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Cha và con gái (Update phần 24)
Gái quê (Update phần 29)
Loạn luân với mẹ (Update phần 28)
Lan Ngựa (Update phần 16) - Kiều Diễm My
Tình yêu “trong sáng” (Update phần 17)
Thằng bé giúp việc (Update phần 13)
Lão ăn mày (Update phần 39) - Shadow